Sau cả mấy canh giờ cuối cùng Xuân Đức cũng đã có thể mở ra được một bộ phận bên ngoài cấm chế của nhẫn chứa đồ. Nói thật bây giờ hắn cảm thấy hối hận lắm, không biết trước kia vì sao hắn lại rảnh hơi đi bố trí một đống cấm chế bên trong chiếc nhẫn, để bây giờ khổ thế này đây.
Tuy chỉ mở ra được một bộ phận nhỏ nhưng Xuân Đức cũng đã lấy được mấy thứ cần thiết. Bên trong đó có thứ mà hắn vô cùng cần lúc này.
Trong tay Xuân Đức lúc này là hai lọ dược tề màu tím. Xuân Đức không do dự mở ra một lọ trực tiếp uống vào, lọ còn lại thì ném cho con sói bạc.
Xuân Đức vừa uống vào thì liền cảm nhận được bên trong cơ thể có một luồng sinh mệnh dồi dào điên cuồng tán phát ra, có điều vết thương của hắn cực kì nghiêm trọng nên sinh cơ tuy vô cùng dồi dào cũng không đủ bù đắp được.
" Rắc rắc rốp rốp"
Tiếng xương cốt nối liền với nhau phát ra từng âm thanh giống như đàn mối đang ăn gỗ vậy. Nhưng gân mạch trước kia bị đứt đoạn cũng đang nối liền lại. Xuân Đức lúc này cảm thấy vừa sướng vừa đau.
Sướng là vì hắn không phải chịu cảnh liệt giường nữa, mà đau vì cái gì thì không cần nói ai cũng biết. Hắn lúc này òa khóc, còn việc hắn khóc do sung sướng hay do đau thì chịu.
Trái ngược với hắn, sói bạc ở bên cạnh sau khi nuốt vào dược tề trị thương thì nằm yên bất động, trên người nó liên tục lóe lên những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380139/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.