Ngay khi Xuân Đức bắt đầu diễn sâu thì từ hư không phụ cận vọt ra hai lão già, một người thì mặt đỏ như đít khỉ, hai mắt híp híp nhìn một cái liền không có cảm tình, người còn lại cũng na ná như thế, hai mắt hẹp dài nhìn giống côn trùng, cái miệng thì đến sát mang tai. Cả hai đều thuộc loại xấu xí hiếm có khó tìm.
Mai người này vừa đi ra thì dùng niệm quét xung quanh nơi đây, thần niệm cũng có đảo qua chiến thuyền của Xuân Đức nhưng cảm nhận được tu vi của Xuân Đức cùng Bích Dao thì hai người kia không thèm để ý đến nữa.
" Trùng Thánh vì sao không còn cảm thấy vật kia đâu? "--- Lão già có cái mặt đỏ hỏi người bên cạnh.
Ông lão bên cạnh nhắm mắt cảm nhận một cái sau một lúc thì hắn mở mắt chỉ về một phương hướng nói:
" Hướng bên này. Đi."
Sau đó hai ông lão kia bay vút đi. Đợi hai người kia hoàn toàn rời đi thì Xuân Đức lúc này mới mang ra vật kì quái kia ra nhìn xem là thứ quái gì.
Lúc này đây trong bàn tay hắn là một con mắt tối tăm, con mắt kia vô cùng có linh tính nó dùng niệm lực truyền tin tức cho hắn, có điều Xuân Đức cũng chẳng biết là nó muốn biểu đạt cái quỷ gì cả.
Xuân Đức thử đưa con mắt kia vào trong miệng cắn một cái, có điều con mắt kia cũng không có bị cắn nát mà chỉ bị rạn nứt một chút sau đó liền khôi phục như lúc ban đầu.
" Ồ, cứng quá vậy, cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380130/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.