Mang theo cái đuôi nhỏ vào bên trong phòng ăn, Xuân Đức nhìn mấy đứa em bên trong phòng thấy đứa nào đứa nấy cứ nhìn hắn một cách đầy tò mò thì không khỏi nghi hoặc hỏi:
" Làm sao mà nhìn anh ghê vậy, bộ hôm nay anh đẹp trai hơn hàng ngày hả? "
Heo Con bỉu môi đáp:
" Làm như báu lắm, cái bản mặt lạnh như cục đá của anh hai nhìn chán muốn chết. Đẹp cái nổi gì."
Lan Lan lúc này mới cười nói xen vào:
" Chị Thanh Tuyến mới gửi cho anh hai một món quà đấy? "
Xuân Đức ngồi vào bàn đang lấy cơm cho mọi người nghe thế thì có phần kinh ngạc hỏi:
" Quà gì? Mà gửi lúc nào sao anh không biết? "
Lan Lan cười cười thần bí nói:
" Đợi chút để Lan Nhi mang món quà kia tới gặp anh, tiện thể để nó cùng ăn cơm với mọi người."
Nói xong thì nàng như làn gió chạy ra khỏi căn phòng, Xuân Đức thấy vậy thì chỉ nhếch miệng lên cười một cái sau đó tiếp tục làm nhiệm vụ của mình.
Lan Lan đi cũng không có bao lâu liền quay lại mang theo một thiếu niên tuấn tú còn rất trẻ, nhìn tuổi đời chắc còn chưa đến 20 nữa. Xuân Đức vừa nhìn thiếu niên kia thì liền cảm thấy quen quen giống như là đã gặp ở đâu nhưng nghĩ mãi không có nhớ ra.
Thiếu niên kia sau khi tiến vào trong phòng thì đi tới trước mặt Xuân Đức chào:
" Cậu tốt."
Xuân Đức nghe vậy thì thoáng có chút kinh ngạc, lúc này Lan Lan thấy biểu hiện của Xuân Đức liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380080/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.