Một người trong đó sau khi một lúc do dự liền lấy ra hai cái lá màu vàng kim một cho bản thân một cho người bạn bên cạnh. Chỉ thấy hai người kia nuốt xuống cái lá màu vàng thì hai mắt cũng phát ra kim quang. Tiếp xúc với ánh mắt này Xuân Đức liền biết tàng hình của mình không dùng được nữa rồi.
Hắn lúc này cũng giải trừ trạng thái tàng hình. Mấy người lúc này cũng chỉ nhìn nhau mà không ai nói một lời gì. Xuân Đức thì đứng nơi đó quan sát cái trận pháp phòng ngự mà ba người bên trong đang khống chế. Còn những người khác thì đồng thời đánh giá Xuân Đức.
Sau một lúc yên lặng thì một trong hai người ông lão cao gầy lên tiếng nói:
" Đạo hữu có nguyện ý hay không cùng hai chúng ta liên thủ, một khi thành công thì bảo vật bên trong để đạo hữu lấy trước một kiện. Làm sao? "
Lúc này đây từ bên trong trận pháp cũng truyền ra một âm thanh nam nhân giận dữ hét:
" Tôn, Bằng hai lão cẩu các ngươi đây là muốn làm gì, không phải người đã cầm chỗ tốt đồng ý hiệp trợ trấn áp cổ ma sao? "
Hai ông lão bên ngoài sắc mặt không đổi giống như bọn họ không có nghe được tiếng chất vấn đầy phẫn hận vừa rồi mà vẫn lặng yên đợi Xuân Đức tỏ thái độ. Lúc này đây ở bên trong truyền ra giọng nói nữ nhân.
" Các ngươi chết chắc rồi, không qua bao lâu nữa mấy vị thần sứ cũng sẽ tới đây. Biết điều thì nhanh cút đi."
Ông lão cao gầy nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380061/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.