Chương trước
Chương sau
Tốc độ của mọi người rất chậm chạp nhìn giống như là du sơn ngoạn thủy hơn là đi chiến đấu, trên đường đi Xuân Đức lại bóc lột Hạ Băng thêm một lần khiến cho linh hồn của nàng ta rút đi 2/3. Dù sao nàng ta bây giờ cũng là nô bộc của hắn lại còn rất ngoan nên hắn cũng không có ép chết nàng mà chỉ vừa đủ sau đó lại ban cho nàng tâm chủng cho nàng ăn trị liệu.
Mặc dù thương thế đã định nhưng mà không thể ngay lập tức khôi phục, Hạ Băng bị vây vào tình trạng suy yếu, đây cũng à cái cớ khi nàng gia nhập chiến trường thì đánh ở tuyến sau không phải đâm đầu vào nơi có địch nhân mạnh nhất. Có khi nàng còn lại được lưu lại ở doanh đội cũng nên, nàng là tông môn chiến lực cao tầng nếu chết đi thì Đại Di Hoa Cung tổn thất thật lớn.
Trên đường đi Xuân Đức cũng không có cùng mọi người nói chuyện nhiều mà lặng yên ngồi chế tạo một ít thứ bảo vật. Những người khác thì cũng không làm phiền hắn mà tập trung tu luyện.
Thời gian từ từ trôi qua, thoáng cái đã tới trời tối. Lúc này đây Xuân Đức bỗng nhiên lên tiếng nói:
" Ba chiếc nhẫn này cho các ngươi, dù sao nô bộc của ta cũng chỉ có ba người các ngươi nên cũng không thể bạc đãi được. Bên trong mỗi một cái nhẫn này có chứa một huyễn thân của ta, có thể công kích 10 lần đòn đánh thường hoặc ba lần thần thông thì sẽ tiêu tán, các ngươi khi nào gặp tình trạng nguy hiểm tới tính mạng thì hãy dùng, chế tạo mấy thứ này rất tốn thời gian."
[ Huyễn thân: Phân thân ảo ảnh sau một thời gian sẽ tan biến, dùng phương pháp đặc thù thì có thể lưu giữ lại được.]
Ba cô gái đồng loạt cúi người nói:
" Cảm ơn chủ nhân, nguyện ra sức vì người."
Xuân Đức cũng không có biểu lộ cái gì mà chỉ là gật đầu một cái sau đó nằm ngủ. Hắn không có kiểu thích xếp bằng, rất không thoải mái nhưng nhiều người vì mặt mũi nên vẫn hay ngồi. Nhìn Xuân Đức đã nhắm mắt lại ba cô gái mới rời khỏi người hắn mà di chuyển lên chiếc nhẫn trong tay mình.
Ba cô gái nhìn một lúc lâu ánh mắt đều không rời mà vẫn nhìn vào chiếc giới chỉ có viên ngọc màu đen bên trên đang phát ra khí tức hắc ám, các nàng biết đây chính là bảo vật có tiền cũng không mua nổi. Tâm tư của các nàng có phần rối loạn, dù sao bọn họ đi theo Xuân Đức đa phần đều là ép buộc ngoại trừ Lam Nhã ra, hai người còn lại đều là Xuân Đức dùng sức mạnh ép bức.
Tuy không dám phản kháng nhưng trong sâu các nàng đều trôn vào một mầm móng nổi dậy nếu mà Xuân Đức bị làm sao thì các nàng sẽ cắn hắn một cái nhưng khi thấy Xuân Đức quan tâm tới tính mệnh của các nàng thì hạt giống kia tan biến mất một phần.
[ Nhân tính là một thứ rất khó hiểu, đôi khi có người tốt với bạn cả đời thì bạn chẳng biết ơn nhưng nếu như mà một người ở trên bạn đối xử hà khắc với bạn bỗng nhiên người đó lại giúp bạn hay quan tâm bạn thì bạn sẽ cảm thấy rất khác.]
Ngay lúc này từ một hướng ngược lại đang có mười mấy người chạy tới nơi này, ở phía sau bọn họ bị 3 người đuổi giết. Âm thanh cười lớn từ phía ba người truy sát đằng xa vang lên:
" Ha ha, Các nàng chạy đi đâu, để mấy đại gia chúng ta hưởng dụng một đêm thì sẽ tha cho các nàng, chỉ cần mấy nàng nghe lời thì bọn ta còn có thể cho mấy nàng rời đi bằng không thì sẽ như mấy tỷ muội khác của các nàng còn đang ở bên trong động phủ của chúng ta lăn lộn."
Bị âm thanh cười điên cuồng kia hấp dẫn ba người Hạ Băng, Ngọc Dung, Lam Nhã đều nhìn về phía xa. Trời đã mờ mờ tối chỉ thấy mười mấy đạo thân ảnh đang lao nhanh về phía này. Rất nhanh đội ngũ của Xuân Đức đã đối mặt với đội ngũ mười mấy người kia, có điều đội ngũ mười mấy người toàn là nữ nhân duy chỉ có một nam nhân kia không phải là người của Đại Di Hoa Cung mà là người của Luyện Huyết Ma Giáo.
Nhìn thấy đội ngũ của Luyện Huyết Ma Giáo dừng lại ba người từ phương xa lớn tiếng nói:
" Bằng hữu không nên để cho đám tà giáo kia chạy đi, chỉ cần huynh đệ giúp đỡ thì đám nữ nhân này chúng ta sẽ phân cho huynh đệ một nữa. "
Xuân Đức có lẽ bị tiếng kêu hét om sòm kia nên tỉnh dậy, nhìn tình cảnh trước mắt cùng nghe được ám dụ trong lời nói thì Xuân Đức cười hỏi Ngọc Dung:
" Ngọc Dung ta làm sao thấy Đại Di Hoa Cung mới giống tà giáo à, nghe ngụ ý trong lời mấy tên kia thì ba người bọn hắn đã chơi không ít đệ tử Luyện Huyết Ma Giáo à. Quả là điên cuồng. Mà ba người bọn họ cũng thật uy phong, truy đuổi theo mười mấy nữ nhân bị trọng thương, đã thế lại còn không ai dám quay lại phản kháng. À đúng rồi bên trong tông môn có hay không bí kiếp hợp hoan."
Ngọc Dung là một thiếu nữ có phần già đời nhưng khi bị Xuân Đức nói tới vấn đề tế nhị thì nàng ta đỏ mặt, Xuân Đức thấy cảnh này thì không biết là nàng đang giả nai hay là thật nữa. Ngọc Dung đáp lời:
" Tông môn quả thực có bí kíp hợp hoan, ba người kia cũng hẳn là tu luyện loại phương pháp kia."
Xuân Đức nghe vậy thì gật đầu nói:
" Thảo nào vừa thấy nữ nhân thì liền điên cuồng như vậy. Mà thôi việc này tùy các ngươi giải quyết ta tiếp tục tham ngộ. "
" Vâng. sư huynh"-- Ngọc Dung ôn nhu nói.
Rất nhanh ba người kia đã đuổi lại tới đây nhưng khi bọn họ nhìn thấy ai đang ở phía trước thì không khỏi run lên một cái,bọn họ bây giờ biết làm sao người kia không cần ra tay mà cũng khiến cho đám Luyện Huyết môn đồ này không dám bỏ chạy. Một vị nội môn trưởng lão bên trong tốp mười Băng Tiên Tử.
Ba người ngay lập tức thu lại vẻ mặt dâm dê đê tiện kia lại mà thay vào đó là vẻ mặt chính khí lẫm nhiên cúi đầu lớn tiếng chào:
" Kính chào Hạ trưởng lão."
Hạ Băng lúc này đã quay lại vẻ mặt lạnh lùng mọi khi, ánh mắt nàng lạnh lẽo nhìn qua ba tên đệ tử kia, nàng cực độ phản cảm với đám nam nhân tu luyện loại song tu công pháp. Ba tên đệ tử kia cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo cùng một tia sát ý nhàn nhạt trong mắt của Hạ Băng thì run lên từng trận, trong tông môn ai cũng biết Băng Tiên Tử đặc biệt chán ghét người tu luyện song tu công pháp, nếu làm nàng không vui rất có thể bị nàng giết chết.
Áp lực vô hình quá lớn khiến cho ba người quỳ xuống, không riêng gì bọn họ mà cả mấy người Luyện Huyết Ma Giáo cũng quỳ trên mặt đất run lập cập.
Trời đêm ánh trăng mờ mờ.
Sau một lúc thì nàng mới mở miệng nói:
" Mang mấy người kia bắt lại rồi đi theo ta nếu ba người các ngươi dám có hành động gì thì ta sẽ trực tiếp cho các ngươi biến thành vong hồn nơi đây."
Ba tên đệ tử kia sắp tới cực hạn lúc này được ân xá thì liên tục nói:
" Dạ dạ dạ. Mấy người tiểu bối hiểu rõ."
Nói xong ba người nhanh chóng đi lên bắt lại mấy tên đệ tử Luyện Huyết Ma Giao. Mấy người kia cũng không có dám phản kháng gì mà để cho ba người kia trói lại.
Hạ Băng cũng không có hạ lệnh giết người vì nàng biết việc chiến đấu của Đại Di Hoa Cung cùng với Luyện Huyết Ma Giáo không thể nào kết thúc, trừ ki hai thế lực phía sau của Luyện Huyết Ma Giáo cùng Đại Di Hoa Cung sống chết với nhau. Phía sau Luyện Huyết Ma Giáo chính là một tông môn cũng không kém gì thế lực đứng phía sau Đại Di Hoa Cung tên là Thông Thiên Giáo.
Một khi hai thế lực lớn này sống chết với nhau thì sẽ không biết bao nhiêu là người chết, có điều nếu chuyện đó xảy ra thì Xuân Đức ắt hẳn là người chạy đến đầu tiên kiếm lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.