Sau giây phút thần hồn nát thần tính thì ba người kia mới lấy lại bình tĩnh, Xuân Đức cùng bóng ảnh ngồi uống trà hài hước nhìn ba ông bà lão đang đứng ngoài trời mưa, đôi khi hắn thấy cuộc đời thật lắm cái thú vị, mặc dù chẳng ai thấy thú vị ngoài hắn.
Ngồi lại bàn ba người trên mặt già cũng hiện lên một chút ngượng ngùng, vị lão tổ thứ hai của Thiên Âm Tông chắp tay nói:
" Để tiền bối chê cười, không biết tôn tính đại danh của tiền bối là gì? "
Xuân Đức bên cạnh dương dương đắc ý vỗ vài Bóng Ảnh nhìn mấy người nói:
" Hắn là lão nhị ta là lão đại của hắn, tên hắn không có mọi người cứ gọi hắn tạm là Vô Ảnh đi, tên này bẩm sinh kiệm lời nên chẳng mấy khi nói chuyện, với âm thanh của hắn có phần khó nghe nên ta khuyên hắn nên giữ im lặng nơi đông người. Nhưng mà mọi người muốn nghe thì cũng có thể."
Ba người nghe thế thì âm thầm chấn kinh một trận, người nói chuyện với bọn họ nãy giờ không ngờ lại có địa vị còn siêu nhiên hơn cả một vị cường giả Tinh Vương Cảnh. Bà lão nhìn hai người Xuân Đức cùng Bóng Ảnh nói:
" Được nghe tiền bối nói chuyện thì còn gì vinh hạnh bằng."
Xuân Đức nghe thế thì đánh mắt qua bên Bóng Ảnh, Bỏng Ảnh gật đầu ngẩng mặt lên nhìn mọi người, khi mọi người chú ý tới khuôn mặt của Bóng Ảnh thì cả đám đều lạnh tóc gáy, bọn họ nào có thấy khuôn mặt nào, nếu có chỉ là hai con mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379955/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.