Chương trước
Chương sau
Sau giây phút thần hồn nát thần tính thì ba người kia mới lấy lại bình tĩnh, Xuân Đức cùng bóng ảnh ngồi uống trà hài hước nhìn ba ông bà lão đang đứng ngoài trời mưa, đôi khi hắn thấy cuộc đời thật lắm cái thú vị, mặc dù chẳng ai thấy thú vị ngoài hắn.
Ngồi lại bàn ba người trên mặt già cũng hiện lên một chút ngượng ngùng, vị lão tổ thứ hai của Thiên Âm Tông chắp tay nói:
" Để tiền bối chê cười, không biết tôn tính đại danh của tiền bối là gì? "
Xuân Đức bên cạnh dương dương đắc ý vỗ vài Bóng Ảnh nhìn mấy người nói:
" Hắn là lão nhị ta là lão đại của hắn, tên hắn không có mọi người cứ gọi hắn tạm là Vô Ảnh đi, tên này bẩm sinh kiệm lời nên chẳng mấy khi nói chuyện, với âm thanh của hắn có phần khó nghe nên ta khuyên hắn nên giữ im lặng nơi đông người. Nhưng mà mọi người muốn nghe thì cũng có thể."
Ba người nghe thế thì âm thầm chấn kinh một trận, người nói chuyện với bọn họ nãy giờ không ngờ lại có địa vị còn siêu nhiên hơn cả một vị cường giả Tinh Vương Cảnh. Bà lão nhìn hai người Xuân Đức cùng Bóng Ảnh nói:
" Được nghe tiền bối nói chuyện thì còn gì vinh hạnh bằng."
Xuân Đức nghe thế thì đánh mắt qua bên Bóng Ảnh, Bỏng Ảnh gật đầu ngẩng mặt lên nhìn mọi người, khi mọi người chú ý tới khuôn mặt của Bóng Ảnh thì cả đám đều lạnh tóc gáy, bọn họ nào có thấy khuôn mặt nào, nếu có chỉ là hai con mắt xanh lè lè bập bùng như một ngọn lửa trước gió vậy cùng một cái miệng đỏ chót. Phần còn lại chỉ là hắc khí màu đen.
Bỏng Ảnh nhìn mấy người cất tiếng nói:
" Nữa bộ trên phương pháp tấn thăng thành Tinh Vương Cảnh cùng 3 phần cảm ngộ giới lực vi diện, phần còn lại đợi các ngươi gom đủ số lượng lượng mà lão đại yêu cầu thì ta sẽ đưa."
Âm thanh của Bóng Ảnh mỗi ngày mỗi khác, lần này không còn khó nghe như hai thanh sắt va chạm nữa mà giống như tiếng nói của hàng vạn cô hồn vọng từ khắp các mộ địa vang lên cùng lúc, Xuân Đức ở bên cạnh nghe mà cũng nhịn không được sởn cả tóc gáy.
Hắn đã thế thì đừng nói mấy người khác, cả bốn người trong nháy mắt lông tơ dựng ngược, bọn họ có xung động quay lại bỏ chạy ngay lập tức, từ bên trong lời nói kia bọn họ dường như có thể nhìn thấy nữa cuộc đời bi thảm, thê lương phần sau của bọn họ,một khi đã sợ thì có muốn ngăn cũng không được, tay đang cầm chén trà của bốn người lập tức run run.
Bây giờ thì bọn họ biết làm sao Xuân Đức lại nói giọng của vị tiền bối hắc y này không dễ nghe, cái này giống như là bùa đòi mạng người chứ làm gì giống nói chuyện bình thường với nhau. Không biết qua bao nhiêu năm rồi, trái tim của bọn họ chưa lần nào chịu kích thích như vậy bọn họ e rằng cứ liên tục vài lần thế này thì....
Mặc kệ mấy người nghĩ gì Bóng Ảnh vẫn lấy ra một quyển sách có ghi lại một nữa phương pháp tấn thăng Tinh Vương Cảnh, cùng 3 phần cảm ngộ giới lực vị diện, để đồ nơi đó hắn liếc nhìn mấy người một cái sau đó nói:
" Tạm biệt, sau các ngươi có rảnh thì tới Ác Ma Thành chơi."
Chào tạm biệt xong thì Bóng Ảnh cũng dần dần mờ nhạt biến mất giữa thiên địa quay về bên trong không gian vong linh. Không gian vong linh năng lực ẩn nấp cực mạnh nên không có một ai ở nơi này có thể phát hiện.
Đợi một lúc lâu sau mấy vị lão tổ cùng Tông chủ của Thiên Âm Tâm mới dời ánh mắt khỏi vị trí biến mất của Bóng Ảnh, sau đó dùng vạt áo lau mồ hôi trên trán đi. Nhưng tiếp theo bọn họ dùng ánh mắt sáng rực nhìn bốn thứ vật phẩm không một chút bắt mắt đang nằm trên bàn.
Ba người khẽ vuốt ve( tên tông chủ kia thuộc hàng hậu bối nên ở bên cạnh nhìn) quyển sách cổ, bọn họ đang định mở ra thì Xuân Đức vội ngăn lại nói:
" Các vị bình tĩnh đừng mở vội, các vị phải biết một khi mở ra thì những trí thức bên trong sẽ nhanh chóng tiêu tán quyển sách cũng nhanh chóng biến mất, ta khuyên các vị nên tìm vị trí thích hợp mà xem để có thể lấy được lợi ích lớn nhất."
Ba người lúc này mới chợt nghĩ tới điều đó, lúc trước bọn họ quá kích động nên quên mất việc này. Ba người chắp tay nói lời cảm ơn:
" Cảm ơn tiền bối đã nhắc nhở."
Bọn họ lúc này đã xưng hô Xuân Đức thành tiền bối thay vì đạo hữu, nguyên nhân chính là do Xuân Đức có địa vị cao hơn cả vị Tinh Vương Cảnh hắc y lúc trước. Xuân Đức xua xua tay nói:
" Không cần khách khí, có đi có lại cả thôi, ta cũng không mọi người ăn thiệt thòi làm gì. Được rồi, thành ý ta cũng đã xuất các vị có cảm thấy thỏa mãn chưa? Nếu như có vấn đề gì thì có thể nói ra."
Ba người không cần suy nghĩ mà đáp:
" Đã thỏa mãn, vô cùng thỏa mãn. Tiền bối quá lời rồi, tuy không biết sau này ra sao nhưng có tiền bối chỉ dẫn thì mấy người chúng ta cũng bớt đi không biết bao nhiêu thời gian tu hành. Nếu sau này có một ai có thể bước vào Tinh Vương Cảnh thì nhất định sẽ...."
Người này còn chưa nói hết thì Xuân Đức cắt lời nói:
" Thề thốt cam đoan làm gì cho mệt, chuyện sau này thì sau này tính, hành động luôn tốt hơn nói bằng miệng. Đã mọi người không ý kiến gì thì lập khế ước thần ma đi. Nếu có thể thì bây giờ đưa cho ta chọn một ít binh khí thuận tay."
Mấy người lại gật đầu nhanh chóng bức ra tinh huyết làm dẫn mà ký kết khế ước. Sau khi bốn người cùng in lên tinh ấn của bản thân thì ba vị lão tổ kia lập tức xin cáo từ tìm nơi tìm hiểu bí pháp tấn thăng Tinh Vương Cảnh. Còn vị Tông Chủ kia thì làm người dẫn đường cho Xuân Đức.
Sau khi rời đi ngôi nhà làm bằng trúc thì Xuân Đức được mang đi thẳng tới bảo khố Thiên Âm Tông, Vừa đi hai người vừa nói chuyện với nhau cũng rất vui vẻ, đôi khi Xuân Đức cũng chỉ điểm tu luyện cho vị Tông Chủ này, thực ra thì hắn không biết nhưng may mà có Vô Địch biết bằng không thì hắn muối mặt rồi.
Đa số tất cả mọi người đều đi con đường pháp tu vì pháp tu tấn thăng càng nhanh càng dễ dàng hơn hơn nhiều so với thể tu, Xuân Đức thì chọn con đường thể tu, con đường này gian nan hơn nhưng một khi đã mạnh thì pháp tu đồng cấp hoặc cao cấp hơn hắn một chút thì chỉ có ngậm tăm vậy. ( Thực tế ban đầu hắn cũng tu pháp nhưng sau này gặp biến đổi nên theo con đường này.)
Nhưng lúc bọn họ đang xuống núi thì có một tên nam đệ tử đi nhanh lại gần hai người cúi đầu cung kính thưa:
" Thưa tông chủ có người của Luyện Hồn Tông tới, Đại Trưởng Lão nói người nhanh tới."
Thiên Thừa Phong( Tông Chủ Thiên Âm Tông) nhìn người mới đến bình thản hỏi:
" Đám kia đến những người nào? "
Tên nam đệ tử kia nói:
" Thưa tông chủ bên Luyện Hồn Tống đến 100 người trong đó có Tông Chủ cùng hai thiên tài vạn năm khó gặp của Luyện Hồn Tông."
Thiên Thừa Phong phất phất tay nói:
" Đi đi, ra nói cho bọn hắn biết ta có việc bận không thể ra."
Tên nam đệ tử kia cũng không dám nói gì nhiều,mà là cung kính cúi chào một cái sau đó đạp mây mà đi. Nếu bình thường nếu Tông Chủ Luyện Hồn Tông tới thì Tông Chủ Thiên Âm Tông ra đón tiếp mới là phải đạo nhưng hôm nay Thiên Âm Tông có tôn đại thần ở đây nên Thiên Thừa Phong cũng mặc kệ đám người Luyện Hồn Tông.
Thiên Thừa Phong cười bồi nhìn Xuân Đức nói:
" Để tiền bối chê cười."
Xuân Đức lắc đầu đáp:
" Không có gì, mà cái Luyện Hồn Tông này là thế lực ở nơi nào? Nghe tên có vẻ rất bá khí đấy. "
Thiên Thừa Phong nghe hỏi vậy thì đáp:
" Bọn họ là thế lực được hợp thành từ 6 cái thế lực tam tinh tu hồn đạo ở vùng giáp ranh với Quỷ Vực, thực lực so với Thiên Âm Tông cũng không kém hơn là bao, bọn họ cũng có 3 vị lão tổ tu vi nữa bước Tinh Vương Cảnh nhưng trong đó có một vị thọ nguyên sắp hết. Do đều là thế lực Nhị tinh nên giữa Thiên Âm Tông và bọn họ cũng có chút quan hệ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.