Vừa ngồi xuống còn chưa nóng mông thì không biết từ nơi nào thò ra mấy chục sợi xúc tua thực vật màu xanh quấn lấy tay chân hắn, Trương Đức không kịp đề phòng lập tức la hoảng:
" Cái dụt gì vậy trời, a a a, thả ta xuống."
Có lẽ là bộ áo giáp đồng tình với chủ nhân nhỏ bé của nó nên khi mấy cái dây leo kia quấn quanh Trương Đức thì bộ áo giáp phát ra ánh sáng đại thịnh thiếu đốt mấy cây dây leo kia, đám dây bị thiêu đốt nhanh chóng khô héo lại.
Bịch
Không kịp chuẩn bị Trương Đức ngay lập tức được hôn thân thiết cùng với đất mẹ. Nhưng hắn còn chưa kịp lại làm gì thì lại bị dây leo quấn quanh nhấc lên nhưng không lâu sau đó bộ áo giáp lại phát uy và Trương Đức được cứu thoát, rồi lại rớt cái bịch trên mặt đất, mãi đến lần thứ 5 thì đám người Ngạo Vô Song mới chạy lại cứu hắn thoát một kiếp.
Cũng không hiểu vì sao bộ giáp của Trương Đức mặc rất có linh tính, nếu như công kích vượt qua sức chịu đựng của hắn thì bảo giáp sẽ bảo vệ hắn, con nếu như công kích chỉ làm trầy da, tróc thịt thì nó mặc kệ.
Vì vậy Trương Đức lúc này thê thảm không thôi, cả người đau nhức, khắp nơi là vết bầm tím cứ như hắn vừa trải qua một vụ tra tấn vậy.
Cả nhóm người vận hết sức bú mẹ mà chạy về phương hướng ngược lại, chạy được một lúc lâu cảm thấy mấy sợi dây leo kia không bám theo nữa thì mới thả chậm tốc độ lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379936/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.