Chương trước
Chương sau
Hôm nay một ngày không giống như những ngày khác, theo lời đám người Ngọc Điệp thì ngày hôm nay có biến động rất lớn về đại địa, Cổ Địa vào khi đó cũng chính thức mở ra vừa là cơ duyên cũng là nguy hiểm sinh tử đối với tất cả mọi người. 
Theo như biết được thì lần vào bên trong này cũng không phải rất nhiều người, mấy chục thế lực lớn nhỏ cũng chưa tới ba ngàn người tiến vào đây. Khi Cỗ Địa chính thức mở ra thì không ai có thể đi vào bên trong này nữa, chỉ khi nào cổ địa một lần nữa chìm vào bên trong lòng đất thì mới có thể đi ra. 
Theo kinh nghiệm mà những người đi trước để lại thì những kẻ đi vào tìm truyền thừa như bọn họ trong vòng mười ngày phải di chuyển tới hai đầu cực Bắc và Nam của cổ địa, nơi đó chính là khu an toàn cũng là nơi tiến vào bên trong cổ địa. 
Nam Khu... 
Nơi này có hơn ngàn người, chia làm mấy thế lực lớn nhỏ, bốn thế lực lớn chính đó là Hỏa Thần Tông, Bắc Cung, Tiêu Dao Tông cùng Huyết Nguyệt Tông. Còn nhiều vô số kể nhưng thế lực khác. 
Trương Đức lúc này cũng đang ở bên trong đội ngũ của Tiêu Dao Tông, ở nơi này hắn khá được các cô gái yêu ái vì cái vẻ ngây thơ khù khờ của hắn, với hắn nấu ăn cũng rất ngon.( Trương Đức nấu ăn ngon hơn Xuân Đức nhiều, Xuân Đức cái gì cũng mạnh nhưng so về nấu ăn thì hắn có xách dép cho Trương Đức cũng không kịp.) 
Những người khác cũng khá thân thiện với Trương Đức không có một ai ghét hắn hay có ác ý cả, tóm lại nhân sinh của hắn rất không sai, đi tới đâu cũng được mọi người yêu mến, do đám người Ngạo Vô Song không có nói cho những người khác biết thực lực của Xuân Đức nên ai cũng cho rằng hắn rất yếu thế là cuối cùng hắn lại có mấy vị đại tỷ bảo hộ, bên trong đó hiển nhiên là có Ngọc Điệp đại tỷ rồi. 
Ngọc Điệp đại tỷ này trong lòng thì không lo an nguy của Trương Đức nhưng nàng sợ mấy con tiểu hồ ly sư muội của nàng bắt mất tình nhân nhỏ bé của nàng đi, theo nàng thấy Trương Đức rất đần, dễ dàng bị lừa gạt. Nên cần có nàng ở bên cạnh bảo hộ. 
Mấy cô gái khác của Tiêu Dao Tông thấy vậy thì bên ngoài không nói gì nhưng trong lòng thì đang thầm mắng Ngọc Điệp vô sĩ, trâu già mà còn thích gặm cỏ non. Tuy không có trước mặt chống đối Ngọc Điệp nhưng đám nữ nhân cũng không có buông tha cho cơ hội, hở ra một cái là xán ngay lại bên người Trương Đức lôi kéo hắn đi nói chuyện. 
Ở một bên khác đám nam nhân nhìn thấy vậy mà hâm mộ không thôi. Có một thành niên tuổi bên ngoài tầm 23 ( Tuổi phỏng đoán theo dung mạo, còn tuổi thật thì có trời mới biết) khoảng chừng hỏi Ngạo Vô Song. 
" Vô Song sư huynh, huynh tìm đâu ra Trương Đức sư đệ vậy? Tên này về đây thì đám mỹ nữ đều theo tên kia hết rồi. Huynh nói có phải hay không là huynh cố ý mang hắn về phá đại sự của bọn đệ." 
Ngạo Vô Song thần tình vui vẻ, ánh như sao sáng nhìn qua tên sư đệ đang than thở liên tục, vỗ vai tên sư đệ Ngạo Vô Song thở dài nói: 
" Mấy người các ngươi cũng thấy, Trương Đức sư đệ còn nhỏ tuổi, tính cách thì ngây thơ,lại biết nấu ăn ngon, mấy cô nàng kia không tranh thủ bắt lấy mới là lạ đó. Thế mấy người các ngươi thử nghĩ thu về một tình nhân như Trương sư đệ tốt hơn hay các ngươi tốt hơn, người ta vừa dễ bảo nói gì nghe nấy ai như các ngươi một đám cây kim so với cọng râu cứng." 
Một tên thiếu niên anh tuấn bên cạnh không phục nói: 
" Nhưng mà Trương sư đệ tu vi không được à." 
Ngạo Vô Song vẫn bình thản nói: 
" Ta nói tiểu Khôn, sau này nếu đệ là cường giả rồi thì có cần yêu cầu cô gái mà đệ thích của đệ có tu vi cao sao? Đệ thích là được phải không nào. Mấy nàng cũng vậy thôi, tu vi, thiên phú các nàng sau này ai không là cường giả một phương nên các miễn các nàng có hảo cảm với ai thì người đó may mắn. Cuộc sống đôi khi bất công như vậy đệ nên tập làm quen." 
Thiếu niên kia nghe vậy thì tí nữa rơi lệ đầy mặt, nói tóm lại là cuộc đời bất công với hắn mà không phải lỗi do hắn. 
Đúng giữa trưa thiên địa đột nhiên biến đổi lớn, bầu trời đột nhiên thay đổi, từ đang có ánh nắng chiếu sáng muôn nơi thì bỗng âm u ảm đạm trong phút chốc bắt đầu có mưa phùn, sương khói âm tử khí từ bên trong mặt đất bốc lên bao phủ tất cả mọi người vào trong. 
Cùng lúc đó mặt đất bọn họ đang đứng lúc này giống khối băng để trên một cục sắt vậy, nó bị tan ra sau đó chảy xuống tạo thành đầm lầy rộng lớn, vô số loài sinh vật như được phục sinh bay ra từ bốn phía và cũng ngay lúc này một xoáy màu xanh xuất hiện trên đầm lầy, cột sáng từ vòng xoáy chiếu thẳng lên trời cao như nối liền hai thế giới với nhau. 
Trương Đức đang ở bên cạnh Ngọc Điệp thấy cảnh này thì hắn hơi run run, ngày trước hắn đã từng thấy qua nhiều cảnh tượng hoành tráng hơn nhiều nhưng chưa lần nào tự thân cảm nhận, lần này chính thức được cảm nhận hắn không sợ hãi mới là lạ. 
Ngọc Điệp ở bên cạnh thấy vậy thì nắm lấy tay hắn ôn nhu nói: 
" Có phải hay không rất đáng sợ, lần đầu tiên tỷ tới đây cũng giống như đệ vậy. Nhưng mà đệ yên tâm, đi theo tỷ sẽ không có việc gì." 
Trương Đức còn chưa kịp gật đầu thì lại có một thiếu nữ khác nắm bàn tay còn lại của hắn nói: 
" Ta cũng mới vào lần đầu nên hơi sợ, ta cùng ngươi đi cho an toàn." 
Thiếu nữ này vừa dứt câu thì bên cạnh mấy thiếu nữ khác cùng đồng thanh nói: 
" Bọn tỷ cũng mới lần đầu đi vào nên cũng cảm thấy rất sợ, Trương sư đệ, đệ sẽ không cự tuyệt bọn tỷ chứ." 
Mấy cô nàng này dùng ánh mắt đáng thương nhìn Trương Đức, Trương Đức ngay lập tức gật đầu. Hắn vừa gật đầu thì cảm thấy bên hông hắn bị hai bàn tay véo mạnh, hắn cảm giác được một trận đau điếng, hắn dùng ánh mắt đáng thương nhìn một lớn một nhỏ mỹ nữ bên cạnh. Hai cô nàng đều hừ một cái không nói gì quay mặt đi nơi khác. 
Được Trương Đức cho phép mấy cô gái bên cạnh lập tức tiến lại gần bao xung quanh lấy hắn dùng ánh mắt cảnh cáo mấy cô gái khác đang có ý định tiến lên, cái này nhìn giống gà mẹ bảo hộ gà con ấy chứ đâu giống cánh chim nhỏ bé tìm nơi nương tựa. 
Đám nam nhân xung quanh thấy cảnh này thì có xung động lên cho Trương Đức một đập biến ra ngoài rồi chính mình thay thế vào vị trí kia, cảm giác có một đám mỹ nữ bên cạnh sung sướng làm sao. 
" Sư tỷ, tên ngốc kia nấu ăn rất ngon chúng ta có hay không qua bên đó gia nhập tổ đội với bọn họ." Một thiếu nữ bên Băng Cung nói với sư tỷ bên cạnh. 
Đám nam nhân Băng Cung lập tức đứng ra ngăn cản, một tên thiếu niên anh tuấn nói: 
" Tiểu Vi sư muội làm sao có thể nói lời như vậy, chúng ta Băng Cung tông môn đồng lòng, bọn huynh làm sao có thể để muội qua bên đó lâm vào nguy hiểm." 
" Đúng, sư muội không được qua bên kia, bên kia thực lực không ra sao nên mạo hiểm? " 
Cô gái tên tiểu Vi kia không cho là đúng nói: 
" Nhưng còn có mấy vị sư tỷ đi cùng mà, đâu phải một mình ta." 
Đang lúc mọi người còn đang tranh luận thì nhóm người Tiêu Dao Tông đã bước vào bên trong cột sáng và biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.