Ngay lập tức có 3 cô gái đi tới bên cạnh Ngọc Điệp ánh mắt đáng thương nhìn nàng, ánh mắt kia như đang muốn nói " Cho ta ăn bằng không ta với người tuyệt giao."
Ngọc Điệp thấy vậy thì chỉ mĩm cười không có đáp ứng cũng không cự tuyệt, nàng ngồi ở nơi đó ăn thức ăn mà Xuân Đức đưa cho. Nàng ăn rất phần nữa thì ngẩng đầu lên hỏi Xuân Đức:
" Tiểu đệ đệ bên trong này đệ bỏ những gì vậy? Làm sao ta cảm thấy có cả vị Bách Dương Hoa."
Xuân Đức lúc này lại bắt đầu uống rượu, nghe vậy thì nói:
" Đệ cũng không rõ lắm nữa, bên trong hình như có vài trăm cây thánh dược và vài loại dược thảo tạo vị mà đệ tìm thấy, tìm dễ lắm ở đây không xa đâu cứ vào mấy cái hang yêu thú mà tìm, có rất nhiều, còn Bách Dương Hoa có vài cây mấy ngàn năm đệ tìm được bỏ cũng vào nồi súp luôn. Nước súp ăn cũng không tệ chứ tỷ? "
Ngọc Điệp đang cầm bát bún cá tí nữa thì không giữ vững rớt xuống đất, đám người bên cạnh nghe vậy thì hai mắt lập tức phát quang nhìn chằm chằm vào cái nồi cá chiên vàng ươm cùng nồi nước súp đang sôi kia.
Bọn họ nghĩ lại vì sao lúc trước ăn vào cảm thấy cơ thể lại thoải mái đến vậy, hóa ra bên trong này toàn là đồ đại bổ. Lúc này Ngạo Vô Song đi tới ngồi bên cạnh Xuân Đức hỏi:
" Lão đệ ngươi đây là đang uống rượu gì? "
Xuân Đức nâng lên cái hồ lô rượu lắc lắc mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379922/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.