Sáng sớm ban mai, mặt trời vừa lên cao, bầu trời bị những đám mây đỏ bao phủ bị ánh sáng mặt trời chiếu qua thì phát ra những ánh tia sáng cam nhạt nhìn rất đẹp. Qua trận mưa đêm qua bầu không khí cũng trong sạch hơn rất nhiều không còn phiêu lãng mùi máu tươi gay mũi nữa.
Đang đi trên đường Xuân Đức cảm thấy có chút kì quái quay đầu lại hỏi:
" Có chuyện gì vậy? Làm sao mấy người các ngươi nhìn ta với ánh mắt kì quái thế? "
Tiểu My rụt rè nói:
" Đại ca, ngươi đây là đang đi đâu? "
Xuân Đáp ngay:
" Thì đi tìm bảo vật mà nha đầu ngươi nói chứ còn đi đâu nữa."
Tiểu My càng kì quái hỏi:
" Vậy đại ca người biết đường sao? "
Xuân Đức lắc đầu đáp:
" Không biết, làm sao mà biết được. "
Tiểu My dường như hiểu cái gì đó, nàng càng rụt rè nói:
" Đại ca không biết đường vậy làm sao lại chọn hướng này đi, đường đi tới nơi kia ở hướng ngược lại mà. Có phải hay không đại ca nhầm cái gì rồi? "
Xuân Đức vỗ cái ót, sáng sớm không khí trong lành làm hắn thư sướng quá quên luôn mất việc mình không biết đường, hắn cười khan nói:
" Quên mất, thôi nha đầu ngươi dẫn đường đi. Ha ha."
Anh Chiêu nhìn hắn không nể mặt mũi hắn nói:
" Xuân Đức ca ca thật đần."
Nàng vừa nói Xuân Đức đần xong thì Xuân Đức đã xuất hiện ở bên cạnh nàng cười vô cùng tà ác " cốp " một cái cốc lên đầu Anh Chiêu, Anh Chiêu lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379914/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.