Cô gái nghe vậy thì tí nữa phun máu ba lít, nàng quay hung dữ nhìn Xuân Đức nói:
" Bọn họ đều là cao thủ chẳng lẽ lại đi cướp một cây thảo dược của ngươi, cái bọn họ muốn chính là tin tức mà người biết."
Xuân Đức bỉu môi xem thường nói:
" Cao thủ gì mà không có phong phạm gì cả, người thì mặc quần áo thiếu vãi, kẻ thì phải mặc bộ quần áo cũ đúng là tội nghiệp. Ít ra cũng phải như ta này tuy không tính giàu có nhưng quần áo đẹp hàng năm vẫn có vài bộ. Theo ta thấy quần áo của các người còn không đẹp bằng quân binh bên trong thành nữa."
Mọi người nghe vậy thì khóe miệng co giật từng trận, cái gì mà quần áo thiếu vãi, cái gì mà quần áo cũ đây là bảo vật hộ thân có được hay không, từ một bảo vật quý giá vô cùng đi qua miệng tên này lại trở thành rác rưỡi không đáng một xu.
Thiếu nữ nghe vậy thì dơ tay lên hăm dọa Xuân Đức, nàng trừng mắt nói:
" Đồ ngốc ngươi biết cái gì chứ, im miệng lại cho bản cô nương, bằng không bản cô nương khâu miệng thối của tiểu tử ngươi lại."
Xuân Đức vội cúi đầu xuống làm bộ dạng sợ hãi nhưng vẫn lầm bầm một câu:
" Tính cách như bà chằn, đảm bảo cả đời không ai thèm rước."
Thiếu nữ như bị giẫm phải cái đuôi mèo, nàng tức xì khói, lần này nàng ta không hăm dọa Xuân Đức nữa mà trực tiếp động thủ.
Bịch bịch bịch
Xuân Đức cùng A Ngốc bị thiếu nữ quyền đấm cước đá lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379901/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.