Không qua nữa giờ Tiểu Bư đã mang mọi người chạy đến nơi những người hái thuốc gặp nạn. Nơi này là một vùng băng nguyên, bên trên cái băng nguyên này vô số loại thực vật kì lạ, chúng nó cắm rễ rồi sống ở trên mặt băng, cũng không rõ vì sao bọn chúng lại có thể sống được một cách kì diệu đến vậy.
Nơi này chỉ có vài cái hang động băng nên Xuân Đức rất nhanh liền tìm được những người hái thuốc. Cách Xuân Đức khoảng 2 dặm có một cái hang động băng ở bên ngoài đang bị một đàn bướm đủ loại màu sắc vây quanh, bên dưới còn có một đám cự tích to lớn nữa. Mấy con cự tích dài hàng trăm mét kia rất đờ đẫn, trên lưng bọn nó có vô số loại biến dị bươm bướm hút máu.
Dường như phát hiện được đồ ăn ngon, đám cự tích cùng đám bướm kia tiến thẳng đến nơi Xuân Đức đang đứng. Ở bên cạnh Xuân Đức, A Ngốc thấy vậy một màn thì mắt sáng lên, nó hưng phấn há cái mồm toàn răng ra.
Một loại mùi thối kinh hoàng tán phát ra, Xuân Đức cùng mấy người bên cạnh không kịp đề phòng hít phải một chút liền liên tục nôn khan, nôn luôn ra cả tim gan phèo phổi. Xuân Đức thế mùi thối kia so với hầm cầu hạn năm thì cái hầm cầu vạn năm kia vẫn còn thơm chán.
Còn chưa xong, khi mọi người đang nôn thốc nôn tháo thì cảm thấy sinh cơ bị bào mòn đi rất nhanh, Xuân Đức cũng cảm nhận được việc này. Hắn nhanh chóng khu trừ khí ô uế kia đi ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379898/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.