Thời gian bất giác lại đi qua một năm.
Thế giới vẫn chỉ có tuyết, gió lớn cùng dị chủng sinh vật hoành hành khắp nơi. Đa phần các chủng tộc sinh linh chỉ còn một phần đất mà sinh sống. Nhưng chỉ có những nơi có cường đại cường giả mới có thể thủ hộ tốt những người gia nhập.
Đám dị sinh vật kia không biết có bị phát điên gì hay không mà lại thi thoảng tụ lại cùng một chỗ tấn công mấy nơi sinh hoạt của nhân loại hoặc sinh linh không thuộc chủng tộc của bọn chúng. Khi công phá thành công thì sẽ là một cuộc tàn sát vô cùng triệt để, tất cả đều bị ăn sạch.
Cũng vì vậy mà rất nhiều thế lực nhỏ đi chuyển xác nhập vào các thế lực lớn để bảo vệ cái mạng nhỏ của bản thân.
.........
Một ngày này Xuân Đức cuối cùng có thể đi xuống giường, cảm thấy xương cốt kêu rắc rắc do quá lâu chưa hoạt động Xuân Đức than thở.
" Sống như người thực vật hơn trăm năm, mình cũng sắp biến tâm thần luôn."
Nhìn quanh căn phòng thấy một bàn đồ ăn vẫn còn hơi nóng bị người ăn đi một ít, hắn tiến lại ngồi ngồi vào ghế nhìn mấy món đồ ăn ở trên bàn, tiểu đồ đệ của hắn từ ngày hắn bị thương thì đều nấu ăn rồi ăn tại đây, bình thường cô nàng kia đều rất gọn gàng nhưng hôm nay không biết vội vàng việc gì mà còn chưa ăn xong đã đi rồi.
Bàn ăn cũng rất bình thường, một tô canh, một ít thịt rang cùng một bát cơm nhỏ. Cầm lên bát cơm ăn dỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379885/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.