Xuân Đức càng nghe hai người nói thì nụ cười càng tươi, Tuyết Anh bên cạnh hắn thì không hề phản ứng gì, nàng chung quy mặt không biểu tình đọc sách, cứ như người vô hình.
Đặt ly trà xuống Xuân Đức cả người như thay đổi một người khác, một loại áp lực từ sinh vật đẳng cấp cao hơn uy áp xuống( Giống như con người bình thường không vũ khí đứng trước một con cọp vậy) khiến hai người kia lập tức câm bặt mà dừng lại, lời nói ra tới miệng cũng phải nuốt ngược lại, Xuân Đức không vui không buồn nói:
" Được rồi không cần phải nói nữa, ta nghe các ngươi nói nãy giờ cũng đã thấy chán. Ta chỉ hỏi các ngươi một câu cuối. Các ngươi bây giờ có còn muốn sống rời khỏi nơi đây không? "
Hai người kia như con gà con bị lạnh, lắp ba lắp bắp muốn mở miệng mà lại không thể phát ra âm thanh, hai người chỉ có thể gật đầu để biểu hiện suy nghĩ của mình.
Xuân Đức thỏa mãn gật đầu, hắn nhếch miệng cười tà ác nói:
" Về nói cho mấy tên không có não kia nếu muốn thì cứ tới, thần vật đang nơi đây muốn lấy thì cứ tự nhiên đến lấy, đừng làm mấy trò vô bổ này này nữa. Còn cái gì mà Tà Ma xâm lấn các ngươi tự mình giải quyết cho tốt đi. Các ngươi có chết hết thì Ác Ma Điện của ta vẫn sống tốt lắm, đúng rồi nói cho mấy tên đó biết mối nợ lần trước còn chưa tính xong đâu. Được rồi chỉ có mấy câu như vậy thôi các ngươi đi nhanh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379873/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.