Vô Địch nghe vậy thì cười hắc hắc nói:
" May mà nhân tộc các ngươi sinh ra đã được di truyền trí nhớ về chữ viết, bằng không cả đám đi tu tiên thì mù chữ cả lũ. Đến lúc đó lượm được bí kíp lại không biết chữ mà đọc. Hắc hắc. Đúng rồi mi có nghe người ta đồn có người một quyền đánh nát ngôi sao không? "
Xuân Đức gật đầu: " Có nghe, giờ ta cũng làm được nhưng tùy ngôi sao. Đụng phải mấy cái đặc biệt coi chừng không biết ai nát."
Vô Địch cũng là cười dài nói:
" Ừ, mấy ngôi sao dỏm dỏm thôi, chúng ta tu tiên cũng dựa vào quy luật của vũ trụ mà tu. Hồi ta toàn thịnh mà đụng phải mấy ngôi sao đặc biệt cũng phải tránh xa, không nói tới nhiệt độ cao thái quá còn có lực hút vô cực, thời gian cùng không gian cũng bị vặn vẹo. Không nhanh chân chạy xa bị nó cuốn vào thì xác định. Ở đó mà một quyền đánh vỡ ngôi sao. Không biết thằng nào tự kỷ nghĩ ra."
" Có nhiều ngôi sao lực hút mạnh tới mức mà cơ thể như ngươi bây giờ đi lên cũng ngay lập tức biến thành bãi thịt nát. Nói tóm lại là vũ trụ rộng lớn lắm không thiếu cái lạ, còn mấy tên ở nhà chém gió tự kỷ tự cho mình là cái gì hư không thần, hư không thánh, kiểm soát hư không, tất cả chỉ là lừa con nít thôi."
Xuân Đức nhìn ông bạn của mình trắng mắt nói:
" Chính mi ngày trước khoác lác như vậy mà nói ai, ngày trước ta mới đến thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379859/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.