Xuân Đức nhếch miệng cười: " Ta cũng không phải một tiểu nhân vật trọng sinh. Với lại ngươi cũng không cần biết nhiều như vậy làm gì. Giờ ngươi có cái gì có thể đổi về cái mạng của bản thân thì lấy ra đi."
Ông lão nhìn Xuân Đức thật sâu nói: " Các hạ không sợ về sau ta tiết lộ bí mật của các hạ sao? Phải biết bí pháp có thể khống chế hỗn độn vũ khí thì đừng nói mấy vị đại đế mà các đại năng tôn cấp cũng đỏ mắt."
Xuân Đức cười dài nói: " Tôn cấp là cái chó má gì, bị vô số văn minh đỉnh cấp vây công ta còn có thể chạy thoát một kiếp, huống gì là đám tôm tép kia. Đợi một ngày ta trở về nhất định phải biến tất cả bọn chúng làm đồ ăn."
Xuân Đức cũng là chém gió, nữa thật nữa giả mà thôi, hắn đây là nói cố sự của Vô Địch. Còn bây giờ hắn mà đụng phải tôn cấp không có Vô Địch bảo vệ chạy trốn thì 100% là chết, không có một chút nghi ngờ gì cả.
Ông lão cảm nhận trên người một loại từ Thiên Cổ Vương Giả khí tức thì không khỏi kinh sợ. Hắn ngay lập tức thay đổi thái độ nhìn Xuân Đức cung kính nói:
" Tiền bối là ta có mắt như mù. Xin tiền bối tha thứ cho sự nông cạn của ta."
Xuân Đức một mặt không sao cả nói: " Nếu ai cũng nhìn ra được ta thân phận thì bây giờ ta cũng đã không còn đứng nơi đây rồi. Bây giờ tuy ta còn nhỏ yếu nhưng cũng chỉ là mới qua trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379845/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.