Thiên Tuyết lúc này mới nhìn sang cô gái đứng cách đó không xa, đánh giá nàng một lượt rồi lại nhìn Xuân Đức một lượt mới than thở.
" Sư tôn phong lưu thành tính đi tới nơi nào cũng có mỹ nhân làm bạn."
" Cốp "
Xuân Đức thuận tay thưởng cho vị tiểu đồ này của mình một cái cốc đau điếng lên đầu. Không để ý đến cái bộ dạng đáng thương của nàng Xuân Đức nói:
" Bớt giả bộ đáng thương, trò này sư tôn nhìn mấy chục năm rồi đừng tốn thời gian. Đi vào bên trong thôi."
Nhìn cửa truyền tống đen ngòm Xuân Đức dùng hỗn độn năng lượng bao bọc mọi người rồi cùng tiến vào bên trong.
Một lần nữa xuất hiện bốn người đứng trên một địa phương toàn hoa màu đen, nơi đây cũng có vài trăm người đang chống cự với một đám sinh linh đen thui, thân thể dài ngoàng, không có mắt chỉ có một cái hàm toàn răng là răng.
Nhìn qua mấy trăm người một lượt không phát hiện có người cần tìm, Xuân Đức liền một rời đi. Nhìn thấy mấy người Xuân Đức muốn thoát khỏi nơi đây có người quát lớn:
" Ta cho các ngươi đi sao? Lại đây giúp chúng ta một chút."
Ở bên cạnh hắn mấy kẻ khác cũng nhao nhao phụ họa.
" Phải, phải. Mấy người các ngươi lại đây chống đỡ giúp bọn ta một lúc."
Không nói còn sống được lâu một chút, lời vừa nói ra thì mấy tên này lập tức xác định số phận rồi. Một đạo ánh sáng màu xám từ trong mắt Xuân Đức phóng ra, không những mấy tên kia mà một đám sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379843/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.