Chương trước
Chương sau
Một ngày này bên trong không gian vong linh, Xuân Đức cùng Vô Địch đồng thời cuồng tiếu:
" Ha ha ha, mẹ nó chứ đây mới là kiệt tác à, khôi lỗi có thể tu luyện. Ha ha, ta thấy phục bản thân sát đất."
Vô Địch kế bên cười hắc hắc nói:
" Không thể không nói, tên đầu đất nhà ngươi có lắm trò thật. Một chi khôi lỗi mạnh mẽ lại dung hợp thêm thuộc tính của tử linh sinh vật đúng là thượng thừa. 108 tên Tinh Quân Cảnh sơ kì, với đội ngũ này thì trận chiến trước mắt ngươi thừa sức quét ngang."
Nghe được câu này Xuân Đức nhìn Vô Địch như nhìn thằng ngu vậy. Vô Địch thấy mình cũng không có nói gì sai, hắn nghi hoặc hỏi:
" Làm sao lại nhìn ta như vậy? "
Xuân Đức lúc này mới nhàn nhạt nói:
" Làm sao phải quét sạch đám kia, ngu gì làm như vậy cơ chứ, ta đâu có ngu. Mi biết đây ta tu luyện là cần sinh mệnh cùng sinh hồn, chẳng lẽ cả ngày phải đi khắp nơi gây chiến sao? Làm như vậy sớm muộn cũng là kẻ địch của thiên hạ. Ta cũng không ngại làm địch thiên hạ nhưng tiền đề là phải có thực lực đỉnh cao."
" Vậy mi muốn làm gì? " Vô Địch lại hỏi.
Xuân Đức cười tà ác nói:
" Đương nhiên là tạo nên một chiến trường ngày ngày có giết chóc rồi, mà số lượng người chết mỗi ngày sẽ là hàng vạn trở lên, như vậy hàng ngày ta sẽ có tài nguyên tu luyện liên tục. Ta cũng không giới hạn chiến tranh trong nhân loại mà sẽ cho chiến tranh lan đến các tộc quần khác nữa."
Vô Địch lúc này mới minh bạch ý đồ của Xuân Đức, hắn lúc đầu còn hỏi vì sao Xuân Đức có thể vì vài chục triệu người chết lại nổi trận lôi đình hóa ra chỉ là diễn kịch để thực hiện âm mưu thâm độc hơn.
" Mi càng ngày càng âm hiểm."
Xuân Đức gật đầu thừa nhận:
" Đúng vậy, vì sao ta phải đau lòng cho người khác, mấy người bọn họ cũng chỉ là công cụ cho ta mà thôi, bọn chúng dựa vào ta mà sinh vậy cũng nên làm ra một chút công hiến. Ta là người nhỏ nhen ta chỉ vì người thân của ta mà thôi, còn những kẻ khác sống chết mặc bay."
Hắn lại nói thêm:
" Người nghỉ mười bốn năm trước ta không biết Ác Ma Điện cầu cứu sao? Đương nhiên là ta biết nhưng ta giả vờ không biết. Ta hi sinh mấy chục triệu mạng môn nhân đổi lấy kế hoạch ngày hôm nay, không lý do gì mà lại vì xúc động báo thù mà phá hư kế hoạch mấy chục năm của ta."
Vô Địch cũng không có trách Xuân Đức vô tình mà cười nói:
" Ông bạn làm tốt lắm, không hổ sau khi đồ sát hàng ức sinh linh tâm tính khác xưa nhiều, ngày trước ta còn lo mi tuân thủ cái nguyên tắc người không phạm ta, ta không phạm người. Vậy kế hoạch tiếp theo thế nào nói nghe một chút"
Xuân Đức cười bí hiểm nói:
" Ngày mai ở giữa cái Chiến Trường Đại Lục sẽ xuất hiện thiên địa dị tượng sau đó.... hắc hắc.... tiếp theo sau đó người đến đây sẽ rất nhiều. Hắc hắc. Ngươi nói xem mấy đại chủng tộc cùng nhau tranh cướp bảo vật sẽ là tình trạng như thế nào."
Vô Địch cũng cười híp mắt nói:
" Chiêu này đủ độc, chỉ cần ta lợi dụng một chút kỹ xảo sẽ không ai nghi ngờ."
Xuân Đức bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó nói:
" Cẩn thận đám học thiên diễn thuật nếu lật thuyền trong mương thì nhục lắm."
Vô Địch cam đoan nói:
" Yên tâm đi, chơi thiên cơ thì ta là tổ sư gia mấy triệu đời của đám tôn tử này. Tối hôm nay đám chiêm tinh kia sẽ cảm nhận thấy cơ duyên của chủng tộc bọn nó ở nơi đây. Mà việc này ngươi có nói với ai chưa? "
Xuân Đức lắc đầu đáp:
" Nói làm gì, bọn họ không giúp được cái gì, có khi càng thêm rối rắm. Hai người chúng ta biết là ổn rồi. Được rồi mi thi chuyển chút thủ đoạn đi, còn anh đây sẽ đi lo cơ duyên cho đám kia."
Cứ như vậy một âm mưu kinh thiên, lấy mạng sống cùng vận mệnh sinh linh cả thiên hạ ra làm đá kê chân đã sắp được hoàn thành.
........
Đêm hôm đó bầu trời nơi Chiến Trường Đại Lục xuất hiện dị tượng kinh người, một tòa bảo tháp mang theo khí tức cổ lão rơi xướng chính giữa Chiến Trường Đại Lục, sau khi tòa bảo tháp 9 tầng kia rơi xuống Chiến Trường Đại Lục xong thì trên trời liên tục xuất hiện tiên khúc cùng đồ án các loại thần thú hiếm có.
Rồng bay, phượng hót, ác ma tái hiện khiến cho khắp nơi bên trong ma long đại lục đều nhìn thấy.
Cùng lúc đó những người am hiểu thôi diễn mệnh đạo cũng bắt được một tia vận mênh mong manh, tất cả cùng chỉ về một nơi Chiến Trường Đại Lục.
Là thế lực phụ cận cũng là thế lực gần nhất, Diệt Ma liên minh cũng phát hiện kiện chí bảo này. Ngay đêm hôm đó mở màn một cuộc đại chiến máu tanh nhất trong mười năm gần đây.
Chỉ chưa đầy 3 canh giờ, vài triệu tu sĩ cấp thấp ngã xuống, tu sĩ từ Sinh Tử Cảnh trở lên cũng là chết nhiều vô số kể, Bất Hủ Cảnh cũng có vài ngàn người, Bất Diệt Canh 3 tên vẫn lạc.
Máu nhuộm đỏ khu vực con sông lớn vắt ngang qua Chiến Trường nhưng có một điều mà ai cũng cho là bình thường, tất cả mọi xác chết cùng máu huyết trong vòng một đêm sẽ tiêu tán biến mất không còn, có còn chỉ là oán niệm cùng sát ý mà thôi.
Vì oán niệm cùng sát ý dày đặc khiến cho mọi người chém giết càng thêm điên cuồng, càng thêm không cần mạng.
Ác liệt là vậy, mạng người rẻ mạt là vậy nhưng tại sao lại có vô số người đâm đầu vào.Đơn giản là vì lợi ích quá to lớn, ở nơi đây có người may mắn tìm được bảo vật cực phẩm, tìm được công pháp truyền kì..... đổi đời trong một đêm, ngày trước chỉ là pháo hôi, ngày hôm sau đã thành đại nhân vật.
Cơ duyên như vậy không có ai không động tâm. Tòa bảo tháp cao không tới 50 mét, có 9 tầng nhìn tuy bé nhỏ vậy thôi nhưng có thể dung nạp được rất nhiều người, bên trong có trọng trọng không gian tăng cường, cả hàng tỷ người đi vào cũng được.
Từ thời khắc có một người trực tiếp từ Sinh Tử Cảnh trong một ngày tiến cấp đến Bất Hủ Cảnh thì sắc thái truyền kì của Cửu Tháp Cơ Duyên chính thức lan truyền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.