Chương trước
Chương sau
Lại thêm một ngày qua đi...
Trận chiến vẫn tiếp tục, Xuân Đức lúc này trong lòng không khỏi trầm xuống. Giờ hắn chính thức mới biết được cái gì là xương cứng, con dụt âm hiểm trước mắt này đúng là bộ xương cứng, ngoài việc kháng gần như tất cả nguyền rủa có hại lại còn có khả năng tự mình tu bổ, một ngày qua đi hắn cũng chỉ mới tháo được vào khớp xương mà thôi.
Quan trọng nhất bên trong lồng ngực con dụt âm hiểm này còn có một quả tim quỷ dị, dù đầu có nát, linh hồn ma diễm có tán nhưng trái tim vẫn còn thì không bao lâu con quái xương này một lần nữa sẽ khôi phục.
Biết điểm yếu là trái tim nhưng mà nơi đó phòng thủ có thể nói là dày vô cùng, mạnh hơn nơi khác mấy chục lần có hơn.
Xuân Đức lúc này buồn bực không thôi, hắn tạm thời còn chưa có cách nào trọng thương con dụt âm hiểm này.
Hắn buồn bực còn Khô Cốt Ma Tôn thì tức sắp chết, hắn đang muốn tái tạo nhục thân nhưng không làm sao liên hệ được với huyết trì, qua điều tra hắn mới phát hiện tên thất đức nào đó đã rút cạn huyết trì của hắn không còn một giọt, ngay cả một tầng ngầm huyết trì khác cũng bị lấy hết.
Tích xúc mấy trăm vạn năm tích góp từng chút một máu huyết bên trên Viễn Cổ Chiến Trường cô đọng được bấy nhiêu, không ngờ đến thời điểm mấu chốt lại có người lấy đi toàn bộ.
Càng nghĩ càng tức, Khô Cốt Ma Tôn càng lúc càng phát ra ngoan chiêu. Hai bên không ai nhường ai công kích lúc này thuộc dạng lấy mạng đổi mạng rồi.
.....
Đánh nhau được một tháng ròng rã...
Xuân Đức có phần thua dụt âm hiểm, Khô Cốt Ma Tôn thấy Xuân Đức có thoái ý nên liền huy động đại trận địa cung có nhỏ lại bao chặt nơi đây đề phòng Xuân Đức bỏ chốn.
Xuân Đức thấy như vậy không sợ còn lấy làm mừng, hắn chờ đúng là lúc này. Cả thân hình to lơn lúc này áp xúc lại thành một con tiểu long bay thẳng tới lồng ngực dụt âm hiểm.
Khô Cốt Ma Tôn thấy vậy thì khinh thường chém thẳng xuống một kiếm, Xuân Đức nếu không tránh nhất định một kiếm toi mạng đương trường nhưng Xuân Đức cũng thật không có tránh mà vẫn lao đầu đến gần lồng ngực bộ xương cao vạn trượng.
" Muốn chết ", Âm thanh chói tai quát, sau đó là một tràng cười đầy dữ tợn.
Nhưng đúng lúc kiếm đến nơi cả người Xuân Đức như một quả bom nổ tung, một loại tính năng lượng hủy diệt điên cuồng lao ra, cả không gian như co rút lại sau đó nở ra một cách đột ngột, trận pháp kết giới địa cung trong nháy mắt không chịu nổi lập tức nổ tung.
Khô Cốt Ma Tôn cũng không ngờ Xuân Đức có thể không cần quá trình mà ngay lập tức phát động tự bạo được, luồng năng lượng xung kích tập chung mạnh mẽ phá nát hơn phân nữa bộ xương, đến cả trái tim trong lồng ngực của nó cũng văng ra ngoài.
Xuân Đức tự bạo khô cốt ma tôn tàn phế. Bên trong địa cung tiếng oán hận của Khô Cốt lặp đi lặp lại không ngừng.
Không gian phong bế địa cung một lần bị trọng kích lập tức sụp đổ, vô số đường thông đạo đi thông ngoại giới hiện ra.
Từ nơi bạo tạc Xuân Đức qua 5 giây một lần nữa trọng sinh hoàn hảo như lúc ban đầu, vừa trọng sinh xong hắn liền dùng bí pháp giam cầm trái tim to như ngọn núi nhỏ đang cố gắng một lần nữa đi vào bên trong lồng ngực dụt âm hiểm.
Thu hết xương cốt của dụt âm hiểm cùng mấy chục tên Tinh Quân Cảnh vào trong không gian vong linh, kiểm tra một hồi xem dụt âm hiểm còn để lại hậu chiêu gì không,với cái loại khó dây dưa này Xuân Đức cực độ không ưa, đánh một lần phải chết không sau này phiền phức suốt đời.
Sau một hồi tìm tòi đảm bảo không còn bất cứ cái gì Xuân Đức lúc này mới chịu bỏ qua, vì không gian phong bế địa cung bị phá, thần thức lại có thể sử dụng. Xuân Đức lập tức triệu hồi tay chân của mình trên khắp địa cung này.
Đàn ma lang cùng đám môn nhân Ác Ma Điện nhận được tín hiệu triệu hồi thì cũng nhanh chóng từ khắp nơi chạy đến nơi Xuân Đức đang đứng.
........
Mãi sau 2 canh giờ thì tất cả tay chân mới tụ tập đến nơi này, đàn ma lang thiệt hại mất mấy vạn con do lúc trước phân tán gần khu vực giao tranh không kịp chạy trốn. Còn lại thì khỏe mạnh sống sót.
Chỉ để lại 26 con ma lang vương giả bên cạnh còn lại đều thu vào không gian vong linh. Chọn đại một cánh cửa đi thông ngoại giới, nhóm người Xuân Đức đi vào trong thông đạo.
Như xa, như gần. Xuân Đức lại một lần nữa ngửi thấy mùi tanh tanh phiêu đãng theo gió.
" Lại thấy mặt trời, cuối cùng cũng đi ra rồi."
" Nơi này là ngoại giới sao? thật khác biệt với nơi trước kia của chúng ta." Sói bự hít hà mấy cái rồi nói.
Đám lang vương con nào con nấy cũng tò mò nhìn xung quanh khắp nơi, có cây, có núi, có hoa có thảo khiến bọn nó rất hưng phấn.
Xuân Đức thì không giống như đám bọn nó, hắn bây giờ đang dùng phương thức của riêng mình xác định vị trí của mấy người Tuyết Anh, chỉ sau một lúc hắn đã xác định được phương vị của ba người.
Nhảy lên tiểu bư Xuân Đức ra lệnh: " đi về phía nam 900 vạn dặm nơi đó có người của chúng ta, sau này còn nhiều thời gian nhìn ngắm không cần phải hưng phấn quá độ như vậy? "
" Vâng, Chủ nhân"--- Đám lang vương cung kính nói.
Tiếp sau đó mấy chục thân ảnh như làn khói mờ nhạt giữa thiên địa, quan sát kĩ thì đâu còn thứ gì ở nơi này nữa.
....
Khi Xuân Đức cảm ứng đám người Tuyết Anh thì mấy người Tuyết Anh cũng cảm nhận được. Ba người đồng thời mở mắt ra nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ may mắn. Nói thật từ giây phút cổng thông đạo đi vào địa cung sụp đổ ba người có thể nói là sợ hãi vô cùng, may mắn lúc này biết được Xuân Đức đã thoát ra ngoài, chỉ cần Xuân Đức thoát ra được thì tất cả mọi người ai cũng bình yên vô sự.
Không bao lâu sau Xuân Đức cùng 26 đầu ma lang đã xuất hiện trước mặt ba người. Vừa xuất hiện Xuân Đức đã mắng ba người máu chó đầy đầu, hắn mắng chửi ròng rã một giờ sau mới thôi.
Sau khi phát tiết xong tất cả mọi người lại đi đến nơi trước kia có của thông với Đại Thiên Thế giới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.