Chương trước
Chương sau
Xuân Đức lập tức cứng ngắc tại chỗ, hắn nghi hoặc đánh giá mấy tiểu gia hỏa nhưng mà nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của mấy nhóc tỳ Xuân Đức lập tức quên mọi thứ.
Xuân Đức ngồi xuống nhìn mấy tiểu gia hỏa nói:
" Thật đáng yêu, đây là thành viên mới sao? Mọi người tự giới thiệu một chút nào."
Tiểu nữ hài khí linh đi đầu, cả người bao phủ hắc sắc ma giáp, tóc dài đến chân nhìn Xuân Đức nghiêm túc nói, tiếng nói non nớt vang lên:
" Ba ba, hài nhi là khí linh của Mộng Mị Ma Trảo nên lấy tên Mộng Ma."
Sau đó hai tiểu nam hài phía sau lần lượt giới thiệu
" hài nhi tên là Thiên Cốt."
" hài nhi tên là Thiên Huyễn."
Xuân Đức cười cười, hắn hỏi:
" Vậy mọi người có thứ tự không? "
Lúc này Mông Ma ra dáng người lớn đáp:
" Có thưa ba, con là chị đại, theo đó Thiên Cốt cùng Thiên Huyễn làm lão nhị, tiểu hồng bên ngoài còn có tiểu phong làm tiểu tam cùng tiểu tứ."
Xuân Đức lại một trận cười to, tiểu tam nghe cái từ này sao nó kì cục. Hắn xoa đầu mấy gia hỏa này vui vẻ nói:
" Mọi người cùng nhau chơi đi, ba ra ngoài đây khi khác sẽ quay lại nói chuyện cùng mọi người nhé. Mà bên trong này tạo thêm một chút đồ vật mới được đừng có để cả thế giới tinh thần của ba ba toàn màu đen như vậy, việc này nhờ mấy đứa đấy."
Bốn tiểu gia hỏa lúc này đều ưỡn ngực ngẩng đầu tự tin nói:
" Ba ba tin ở bọn con."
..............
Xuân Đức ra khỏi thế giới tinh thần của mình, một lần nữa mở mắt ra. Ngay lúc này Vô Địch liền hỏi:
" Mọi thứ sao rồi? "
Xuân Đức gật đầu nói:
" Tốt, tuyệt vời không còn gì để bàn. Ha ha."
Xuân Đức một trận cười to, tự nhiên trong lòng hắn cảm thấy rất vui. Vô Địch thấy vậy thì cũng thở ra một hơi rồi cũng nở một nụ cười vui vẻ. Hắn đứng dậy vỗ vai Xuân Đức nói:
" Vào dưỡng thương cho tốt một chút đi, tui đi làm chút việc. hắc hắc.
Xuân Đức cũng vui vẻ gật đầu, hắn biết ông bạn của mình lại chuẩn bị đi là cái gì rồi. Chia tay Vô Địch, Xuân Đức lập tức tiến vào bên trong bể sinh mệnh trị thương tiện thể quan sát biến hóa của mấy kiện chí bảo của mình.
Tâm niệm vừa động một loạt thông tin lần lượt hiện ra.
꧁༺༒ Thông Tin Bảo Vật༒༻꧂
--- Hỗn Độn Ma Khí Mộng Mị Ma Trảo( Độ dung hợp 100%):
+ Mộng Yểm: ( 10 % cơ hội trong lúc xuất thủ tăng cường khả năng vô địch 3s)
+ Đòn đánh tăng cường khả năng đánh choáng địch nhân 100% trong 1s (Mục tiêu đơn lẻ, số lượng từ 2 trở lên random choáng).
+ Bỏ qua phòng ngự ( Gây sát thương trực tiếp). Đòn đánh có hiệu quả thiêu đốt linh hồn( 15% mỗi 3s).
+ Đòn đánh gây hiệu quả mộng mị( Địch nhân lâm vào ác mộng không thể tấn công).
+ Đòn đánh gây xuất huyết không ngừng cho tới chết( Bị giảm tác dụng bởi pháp thuật trị liệu mộc thuộc tính và bị khắc chế bởi Nguyệt Tinh Tủy).
+ Đòn đánh mang theo thuộc tính hắc ám khiến địch nhân mất đi lý trí biến thành con rối cho người sử dụng( Bị khắc chế bởi thánh quang thuộc tính.)
_ Phong ấn chưa mở( Sinh mệnh thức tỉnh cấp 5).
--- Hỗn Độn Ma Khí Thiên Cốt Giáp ( Độ dung hợp 100%):
+ Nâng cao năng lực thân thể lên một độ cao mới( Tăng sức mạnh 10x, + 5x phòng thủ vật lý, kháng linh hồn công kích 98,89%.
+ Giảm sát thương nhận vào 88% và bắn ngược lại kẻ thù, tăng cường khả năng độc tố gấp 9).
+ Tạo một hào quang bảo vệ hấp thu lượng lớn sát thương( Mười đòn đánh toàn lực có tu vi ngang bằng kẻ sử dụng).
+ Tự bạo ( Dùng sinh mệnh, linh hồn của kẻ dụng nén lại và khuếch đại trong nháy mắt tác dụng tăng 100x).
+ Tự hồi phục ( Bị dính đoàn tấn công tự hồi phục sinh mệnh bằng thực lực bản thân).
_ Phong ấn chưa mở ( Cấp 7 sinh mệnh mở)
--- Hỗn Độn Ma Khí Cánh Ma Huyễn Cấp 4( Độ dung hợp 100%):
+ Gia cường tốc độ ( x5).
+ Khi bay tạo ra huyễn cảnh khiến địch nhân mê loạn( Suy giảm phòng ngự thần thức 84%).
+ Có thể dùng tấn công ( Đòn đánh có phạm vi lớn).
+ Kỹ năng đặc biệt: Tạo một khu vực rộng lớn cấm phép, sinh vật ở bên trong chỉ có thể dùng sức mạnh bản thể, tác dụng lên cả bản thân.
_ Phong ấn chưa mở( Cấp 9 sinh mệnh mở)
Nhìn xong thông tin Xuân Đức cực độ thỏa mãn, nhất là cái khả năng đánh choáng 100% trong 1 s. Một khi đã xác định được địch nhân thì tên kia xác định rồi, chỉ cần đánh lén chúng một lần là xong.
Bây giờ đừng nói cùng cấp nếu vượt cấp chém giết một trận Xuân Đức cũng không ngại rồi. Chưa nói tới các kỹ năng mới học được duy cái kỹ năng trọng sinh thôi cũng khiến hắn tự tin vài phần.
Nhưng có ai không đâu lại đi tìm mấy cái xương cứng mà gặm, tội gì á, tốt nhất cứ tìm mấy tên yêu hơn mình, bắt nạt mấy tên đó vừa tiện lại dễ dàng.
Xuân Đức bây giờ cũng không có gì để vội vàng cả, người ta còn vì tình yêu mà phấn đấu quên mạng sống, Xuân Đức thì không, một mình vui sướng chơi bời tí thì được còn mà cái gì người yêu, tình lữ gì đó thì dẹp đi.
Còn kẻ thù ư, cái này thì lại càng không đáng lo. Lão hệ bây giờ cũng không phải dạng vừa đâu, đừng nhìn hắn chuối chuối vậy chứ đến lúc cần hắn ra tay thì không đánh lại cũng bảo toàn cái mạng.
Cả người thư thái, không dính tình kiếp gì, không phải cố sống cố chết rồi lại bị người yêu hãm hại. Cứ như thế này là tốt nhất.
Nghĩ tới các đại thiên tài gì đó, liều mạng vì một đứa con gái rồi lại bị người kia cắm sừng đúng là thú vị, sau này cái quái gì mà chặt đứt hồng trần đi vào sát đạo, cái loại này có thể nói là đã ngu thì chịu đi còn suy nghĩ tiêu cực lấy giết người làm niềm vui.
Thời buổi này yêu nhau vì sinh lý, quý nhau vì linh thạch chả hiểu làm sao mấy người trẻ tuôi lại cứ ảo tưởng một cuộc tình trọn vẹn huy hoàng, Xuân Đức nghỉ tới đây thì cười khẩy. Hắn kết luận một câu:
" Hi sinh vì gái đúng là cái kết tê tái, một cái ngu nhất trong đời không cái nào ngu bằng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.