Không lâu sau đó 17 người được thay một bộ áo tù phạm, tu vi cả người bị phong cấm vài tầng, không những thế chân nguyên lúc ban đầu cũng bị rút cạn không dư một phân một hào nào.
Nhìn 17 tên phạm nhân trên mặt đất Tà Long cảm khái nói:
" Ngày xưa ta chuẩn bị đến tận răng muốn bắt một người hơn ta một đại cảnh giới cũng là không thể nào vậy mà bây giờ cũng như là trò chơi mà thôi. Ha ha. Ta thật phục ta quá đi mà."
Tuyết Anh bên cạnh xem thường nói:
" Da mặt thật dày."
Mọi người một trận nín cười, hai vị đại nhân này luôn luôn như vậy, một người tự yêu mình còn người khác thì luôn luôn dội nước lạnh lên đầu người kia.
Duy chỉ có Đại Bạch là không quan tâm tới cái phương diện này, hắn giống như một tên tham tài sau khi bắt được tù nhân luôn luôn muốn bóc lột sạch sẽ những tên kia xem có những cái gì. Lần này cũng vậy tất cả tài phú của 17 người đều bị nó lấy đi.
Sau khi đem tất cả tài bảo lấy đi nó đá cho mỗi tên phạm nhân một cước, một bộ ghét bỏ nói:
" Một đám quỷ nghèo không có đồ đáng tiền."
Lại nhìn hai người Tà Long cùng Tuyết Anh, hắn hỏi:
" Chúng ta bây giờ làm gì tiếp đây? Vì mấy tên quỷ nghèo mà phải đợi hơn 30 năm đúng là chẳng đáng chút nào."
Tà Long vỗ vỗ vai hắn nói:
" Ta mới sưu hồn đám này xong khi nãy, tuy trên thân mấy tên này không có mấy đồng nhưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379783/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.