Ở một nơi khác,bên trong một ngọn núi lớn đã bị khoét rỗng còn bị trang trí biến thành một cái cung điện, tất cả mọi người đang bận rộn dọn đồ ăn ra.
Trời tuy đã tối nhưng nơi đây vẫn là sáng lung linh, trên những bức tường xung quanh đều là tinh thạch quý đang phát ra những luồng ánh sáng dịu nhẹ, số lượng đá quý ở trên tường rất nhiều nên ánh sáng nó phát ra cũng không khác gì ánh trăng rằm cả.
Ở chính giữa có hơn 100 cái bàn đá cùng những chiếc ghế dài được làm bằng linh thạch ghép thành, ngoài ra có một bàn đặc biệt đặt ở vị trí chủ đạo được làm hoàn toàn bằng linh thạch cực phẩm, khi mọi người vừa đi vào gặp thấy cảnh này thì đều không khỏi lè lưỡi, thầm than lãng phí.
Ở trên bàn bây giờ cũng đã có đủ loại đồ ăn, tuy không phải rất đa dạng nhưng giá trị của nó thì không thể so sánh được, chỉ như mấy cái linh quả thánh phẩm mà Tuyết Anh mang về thôi ở ngoại giới được ăn một quả cũng là phúc khí mấy đời, nhưng ở đây chỉ là ăn tráng miệng hoặc ăn kèm mà thôi.
Chủ yếu là thịt Kim Long,thứ này quả thực là của hiếm, không mấy ai đủ khả năng đi săn giết nó, với lại có đủ khả năng cũng là kiêng dè đám ông cha tụi nó mà không dám xuống tay. Mà bây giờ lại có một con Kim Long trưởng thành làm món chính, như vậy thì còn chê vào đâu được.
Sau khi mọi thứ đã ổn thỏa, trong khi đợi Xuân Đức tới mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379759/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.