" Ngươi thật mạnh, so với tưởng tượng của ta còn mạnh hơn nhiều, nhưng làm sao ta lại chưa từng thấy một tộc đàn nào tương tự như ngươi vậy nhỉ "--- Con phượng hoàng phát ra tiếng nói.
Xuân Đức đang bay lượn xung quanh con phượng hoàng nghe vậy thì cười lạnh, hắn nói:
" Cũng là chết thì chết một cách nhẹ nhàng, tại sao cứ luôn muốn kéo dài hơi tàn để sống làm gì? "
" Ngươi muốn giết ta cũng không phải dễ dàng, ngươi chưa từng nghe phượng hoàng tộc chúng ta là chủng tộc gì sao? Chúng ta là bất diệt "--- Con phượng hoàng được bao trong ngọn lửa hừng hực từ bên trong phát ra giọng nói chế nhạo sự thiển cận của Xuân Đức.
" Khặc khặc. Cố kéo hơi tàn đi, ta nhìn ngươi chắc cũng sắp đến lúc niết bàn rồi nhỉ, một khi ngươi bước vào niết bàn trạng thái ta sẽ cho ngươi hưởng thụ cái chết từ từ mà không thể phản kháng được, một cảm giác đau đớn vô cùng phấn khích. Khặc khặc. "-- Xuân Đức liên tục phát ra từng tràng cười dữ tợn, âm thanh của hắn khiến cho cả một vùng không gian tiêu điều.
Ngay lúc này...
Không gian đột nhiên tối đen, gió lốc khắp nơi, sấm rung chớp giật..
Mặt đất tách ra vô số thi cốt mặc giáp trụ phát quang bò lên, chúng hú dài rồi điên cuồng lao về phía Xuân Đức, từ chân trời thì hàng triệu triệu những quả cầu sét quấn theo phong bạo cũng đang như lưu tinh bắn về đây.
Nhìn thấy không gian bỗng nhiên biến đổi to lớn Xuân Đức lại cười khẩy nói:
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379746/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.