Chương trước
Chương sau
Sau vài chục hô hấp tất cả mọi người đều tụ tập lại cùng một chỗ, lần này ra ngoài mọi người cũng có chuẩn bị đầy đủ hơn hôm qua.
Xuân Đức tính toán nếu đã không có cách nào đến nơi không gian thông đạo kia thì cũng chỉ đành săn giết quái thú bên ngoài kiếm thêm Huyết Châu và rèn luyện mọi người, còn việc tìm tung tích mấy thế lực khác hắn cũng không lo lắng lắm, không sớm thì muộn hắn cũng sẽ gặp mấy thế lực kia mà thôi, khi đó chính là một cuộc đại đồ sát.
Nhìn tất cả mọi người đã chuẩn bị hoàn tất Xuân Đức bắt ấn quyết, bạch quang bao trùm lại một lần nữa tất cả mọi người biến mất khỏi không gian vong linh.
..........
Bên ngoài
Vừa ra bên ngoài Xuân Đức và mọi người không khỏi một trận kinh ngạc, bên ngoài không còn quái thú như hôm qua, nhìn khắp một khu vực rộng lớn đã không thấy bóng dáng con quái thú nào cả, trên mặt đất chỉ thi thoảng là một bộ thi thể tu sĩ mà thôi.
" Có người dọn đường cho chúng ta rồi, nhìn mấy cái thi thể này có thể thấy đám người kia đi qua không lâu, bây giờ chúng ta nên làm sao Củ Cải Trắng "--- Tà Long sau khi xem xét một bộ thi thể trên mặt đất thì nói. 
" Đi theo dấu vết đám người kia để lại, đi thôi "--- Xuân Đức nói.
Gần 200 người ngay lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lần theo dấu vết kẻ đi trước để lại, dọc đường đi là khắp một mảnh rộng lớn thiên địa bị san bằng, trên mặt đất đâu đâu cũng là thi thể tu sĩ, thông qua quần áo thì có thể nhận ra đã phần thi thể ở đây đều là của 4 thế lực nơi Viễn Cổ Chiến Trường, một số ít là Yêu Tộc thì thể cùng đám người Quang Minh Thần Điện.
Sau 2 canh giờ khi di chuyển lần theo dấu vết để lại thì cuối cùng Xuân Đức cũng đã thấy được một đội ngũ những kẻ đi trước, đội ngũ này có thể nói là lớn nhất từ trước tới nay hắn từng gặp.
Đứng trên một đỉnh núi cao vút, Xuân Đức nhìn về phương xa, nơi đó đang xảy ra cuộc chiến giữa đám tu sĩ và quái thú vực thẳm, bên phía tu sĩ đang liên tục tiến công khiến cho đám quái thú kia liên tục phải lùi về phía sau.
Bên cạnh hắn lúc này là Tuyết Anh, nàng nhìn tình cảnh trước mắt thì đôi mi thanh tú không khỏi cau mày lại, nàng nói:
" Việc lớn có vẻ không tốt rồi, không ngờ mấy thế lực này lại tụ cùng một chỗ, gần 3 ức tu sĩ rất khó giải quyết, chỉ bằng mấy người chúng ta việc này gần như là không thể, ngươi có cách gì ứng phó sao?"
Âm thanh nói chuyện của Tuyết Anh không nhỏ, mọi người ở đây đều có thể nghe thấy, khi nghe được Tuyết Anh nói muốn huyết tẩy 3 ức tu sĩ đầu tiên là mọi người cảm thấy một trận hoang đường, 3 ức tu sĩ là bao nhiêu à, bọn họ có đứng yên cho giết cũng là mệt chết chứ không nói, chưa kể trong 3 ức tu sĩ này còn không thiếu kẻ có tu vi kinh thiên.
Nhưng là bọn họ vẫn là vểnh tai lên nghe xem Xuân Đức nói ra suy nghĩ bản thân, bọn họ muốn biết chuyện này rốt cục ra sao.
Tà Long bên cạnh cũng là cau mày nói: " Ta cũng cảm nhận được vô số luồng khí tức mạnh mẽ, chuyện này khó giải quyết rồi đây, việc này không thể giống lại giống như lần trước đồ sát một ức Ma Tộc được, theo ta nghĩ..."
Khi Tà Long đang nói thì cảm giác có cái gì không đúng, hắn quay sang nhìn Xuân Đức thì thấy tên này cả người đều phát ra khí tức âm u lạnh lẽo khiếp người, trong cái âm u lạnh buốt kia lại kèm theo nồng nặc sát ý, cảm nhận được cái khí tức này ở đây không ai là không rùng mình vài cái.
Xuân Đức không quay đầu sang, ánh mắt hắn vẫn nhìn về phương xa, trong mắt lập lòe hào quang khát máu nói: 
" Lão Tà, Tuyết Anh hai người các ngươi quên ở đây không những có một mình chúng ta là kẻ địch của đám tu sĩ kia, các ngươi nhớ lần đầu bước vào khu ngoại vi gặp mấy con giòi kia không? Chúng nó cũng sẽ tới đây tham gia tiệc vui. Ta linh cảm thấy một buổi yến tiệc bằng huyết và linh hồn sắp bắt đầu.
Mà các ngươi cũng đánh giá quá thấp chúng ta rồi, đặc biệt là ta, các ngươi biết ta có tu vi gì sao? Các ngươi biết ta có những con bài nào chưa lật sao? Các ngươi biết không biết. Còn nữa nên nhớ còn ai trong không gian vong linh nếu trả một cái giá đủ cao thì 3 ức tu sĩ đây cũng không là gì. "
Câu nói của Xuân Đức làm tất cả mọi người ở đây ngẩn ngơ, không nói đến người thế lực 3 tông môn, riêng là những người luôn đi theo Xuân Đức cũng không biết hắn đến cùng là mạnh như thế nào, có tu vi gì, chỉ biết bây giờ hắn giết Bất Diệt Cảnh tu sĩ như giết gà vậy, tiện tay liền có thể còn việc cực hạn của Xuân Đức ở đâu thì không ai rõ ràng.
Sau giây phút ngây ngốc, Tà Long mới kịp phản ứng hỏi lại:
" Vậy ngươi tu vi lúc này là gì Củ Cải Trắng? "
Nghe Tà Long hỏi Xuân Đức nhếch miệng cười nói:
" Ta còn còn chưa tu luyện thì lấy đâu tu vi cơ chứ, ta là một dạng đặc biệt tồn tại. "
Đúng lúc này tiểu Hồng không hiểu sao tỉnh dậy nhìn về phía Tà Long đầy miệt thị nói: "Ngươi quá yếu "
Một câu nói này như một lưỡi dao cứa vào tim Tà Long, nó rất không phục nhìn về tiểu hồ ly đang quấn trên vai Xuân Đức nói:
" Tiểu hồ ly nói ai quá yếu hả, có tin hay không ta dùng một ngón tay có thể đè chết ngươi "
Hồng Hồng ánh mắt hiện lên sự xem thường, nhìn Tà Long nói:
" Ngoại trừ pa pa là có thể tổn thương Hồng Hồng ra thì không ai có thể, ngươi cũng vậy đại thúc xấu xí "
Xuân Đức phì cười, dùng một tay xoa đầu tiểu Hồng nói:
" Không cần đôi co với tên ngốc đó làm gì, dĩ nhiên là tiểu Hồng mạnh hơn tên ngốc Tà Long này nhiều, thôi ngủ đi khi nào pa pa có chuyện sẽ gọi tiểu Hồng."
Tà Long: "......"
Mọi Người: "......"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.