Chương trước
Chương sau
Nghe được lời nói của thiếu nữ hồ tộc thì trong ánh mắt của Xuân Đức hiện lên một tia miệt thị cùng trào phúng, đây là uy hiếp hắn sao, thuần phục một con cáo việc này trong mơ hắn cũng chưa từng mơ tới chứ đừng nói chi là thực tế.
Còn Tà Long thì hài hước nhìn thiếu nữ hồ tộc nói một cách mỉa mai: 
" Những thứ rác rưởi, huyết mạch thấp kém như lũ hồ ly các ngươi từ khi nào lại có khẩu khí lớn như vậy? Chỉ là một con hồ ly mới có 7 đuôi mà cũng muốn thu phục ta làm thuộc hạ sao. Ha ha ha. Trước kia đến cả cửu vĩ hồ cũng chỉ đáng là thị thiếp cho ta mà thôi, nể tình ta cũng có một chút quan hệ với hồ tộc các ngươi, ngươi hãy mau cút khỏi nơi này đừng để ta mất kiên nhẫn "
Khuôn mặt của thiếu nữ hồ tộc kia sa sầm lại, một trảo nhanh như chớp chụp về phía đầu của Tà Long, nhưng khi một trảo này sắp chụp xuống đầu Tà Long thì Đại Bạch đã từ khi nào lại đây dùng một tay nắm chặt cánh tay kia của thiếu nữ hồ tộc.
Thiếu nữ hồ tộc kia lúc đầu là ngạc nhiên sau đó là hiện lên vẻ hoảng sợ, hoảng sợ vì nàng muốn rút tay ra khỏi bàn tay của thiếu niên này lại không có cách nào, ánh mắt nàng lóe lên một tia tàn nhẫn, sau một mili giây bàn tay còn lại của nàng đã bắt lấy Xuân Đức, Xuân Đức vẫn như vậy hắn không có phản kháng hay làm bất cứ cái gì cả, mặc kệ cho thiếu nữ hồ tộc kia khống chế, hắn muốn xem con cáo bé nhỏ này lại muốn làm trò gì?
Tà Long cùng Đại Bạch khi thấy thiếu nữ không chế được Xuân Đức trong tay thì cũng chỉ là nhìn một cái rồi thôi, bọn hắn biết có cho thiếu nữ hồ tộc này vạn năm nữa dùng đủ loại thủ đoạn công kích lên Xuân Đức có khi còn chưa phá nổi phòng ngự chứ đừng nói chi là thương tổn.
Thiếu nữ hồ tộc thấy khi mình đã khống chế được con tiểu linh thú rồi mà hai tên này chỉ là nhìn liếc qua một cái sau đó thì không xem thêm lần nào nữa thì trong lòng cảm thấy bất an, nàng biết hai kẻ trước mắt có một kẻ rất mạnh nàng tạm thời không thể đối phó được, còn tên còn lại chỉ là nhìn nàng một cách xem thường thì càng làm cho nàng cảm thấy nguy hiểm.
Nhìn vào Tà Long cùng Đại Bạch thiếu nữ hồ tộc lạnh giọng nói lời đe dọa:
" Ta biết các ngươi rất quan tâm tới tiểu linh thú này, các ngươi bây giờ chỉ là giả vờ không quan tâm mà thôi nếu các ngươi chịu thả ta ra sau đó đáp ứng ta một yêu cầu thì ta có thể tha cho con tiểu linh thú này, bằng không... ". Nói tới đây nàng không nói nữa mà nhìn về phía hai người Tà Long cùng Đại Bạch.
" Bằng không thì sao?"--- Tà Long vẻ mặt không quan tâm lắm hỏi.
Khuôn mặt thiếu nữ không đổi, ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn nói:
" Các ngươi cứ thử đi rồi biết, Ám Tâm Thuật tuy ta chỉ có thể sử dụng một lần trong đời nhưng kẻ bị trúng Ám Tâm Thuật cũng sẽ chết theo ta nếu ta chết đi "
Còn chưa nói hết câu thì đôi mắt thiếu nữ đỏ rực, chảy ra hai hàng huyết lệ, từ trong mắt nàng bay ra hai con hồ điệp huyết sắc bay thẳng vào trong mắt Xuân Đức sau đó thì không thấy động tĩnh gì nữa cả. Thiếu nữ hồ tộc đây cũng là dùng mạng đánh cược rằng hai người trước mắt này sẽ vì tiểu linh thú trong tay nàng mà không dám ra tay, còn việc sau này thì nàng chưa nghĩ tới.
Tà Long nhìn Xuân Đức cười hắc hắc nói: " Thôi ngươi treo rồi, nàng đây là quyết tâm đi theo ngươi rồi, ngươi bây giờ cảm thấy sao Củ Cải Trắng? "
Trước con mắt kinh ngạc của thiếu nữ hồ tộc, tiểu linh thú trong tay nàng bỗng nhiên biến thành vô số tinh quang phiêu tán khắp nơi, ngay sau đó những điểm tinh quang kia lại hợp thành thành một con tiểu linh thú xuất hiện cách đó không xa. 
Nhìn về phía Tà Long, Xuân Đức lắc lắc cái đầu nói: " Không có sao cả,tuy cũng không biết cái bí thuật này là gì nhưng ta cảm nhận thấy nó cũng không cao siêu gì đâu, hai con bướm khi trước bị nàng ta dùng sinh mệnh tạo ra đang cố gắng tìm hiểu kí ức của ta, nếu ta đoán không nhầm thì khi nó đọc được kí ức của ta thì cùng lúc đó nó cũng sẽ xóa đi ký ức cũ đó đi và thay vào một ký ức mới. Có thể đây là một loại thần thú thuật hay nô lệ khế ước nào đó"
Thiếu nữ hồ tộc nghe được mấy lời này, cùng với biểu hiện đùa cợt của ba người Xuân Đức thì khuôn mặt hiện lên vẻ không thể tin được,sau đó là tức giận vô cùng, nàng dùng một tay còn lại mà chỉ lần lượt vào ba người, muốn nói cái gì đó mà chỉ có " ngươi ngươi " nữa ngày mà không nói ra được câu nào.
" Ồ, vậy thì không phải tốt quá rồi ư, lợi dụng nó xóa đi mấy cái kí ức không vui của ngươi đi, không phải ngươi luôn muốn xóa bỏ mấy đoạn ký ức không vui của chính mình sao? đây cũng là tiện đường "--- Tà Long nói.
" Những kí ức đó không mất đi mà chỉ chuyển qua cho nàng ta mà thôi, đã nàng thích xem trộm ký ức có kẻ khác vậy thì để ta cho nàng thỏa mãn". Xuân Đức nhìn thiếu nữ cười lên một cách quỷ dị.
Ngay khi nụ cười Xuân Đức vừa tắt thì khuôn mặt thiếu nữ bỗng nhiên tái nhợt sau đó vặn vẹo một cách đáng sợ.
A....a...a...a...a...a
Thiếu nữ hồ tộc hét thảm liên tục, Đại Bạch thấy vậy cũng thả tay ra, thiếu nữ hồ tộc mất đi Đại Bạch nắm giữ ngay lập tức ngã xuống đất, hai tay ôm đầu lăn lộn trên mặt đất, trong miệng liên tục kêu ra những tiếng sợ hãi.
Phân thân đang chiến đấu với đám ăn hại 3 thế lực không ai làm gì cũng tự tan biến, tiếng kêu thảm của thiếu hồ tộc khiến cho những người đang chiến đấu nơi đây không khỏi ngưng lại một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.