Thời gian cứ chậm rãi qua đi...
Sau một giấc ngủ say Xuân Đức lại một lần nữa tỉnh giấc, hắn cảm thấy cơ thể, hồn lực bây giờ cũng đã khôi phục phân nửa, đứng dậy vỗ vỗ cái cánh, lắc lắc cái đầu, nhìn xung quanh một chút thấy Tuyết Anh đã không biết từ lúc nào đã rời đi khỏi đây, nơi đây chỉ còn hắn, Tà Long và Đại Bạch mà thôi. Sau khi quan sát hai người Tà Long cùng Đại Bạch thấy hai con hàng không bị sao cả đang khôi phục rất tốt, chỉ bị thương nặng một chút cần thêm một thời gian phục hồi mà thôi,lúc này thì hắn cũng thở ra một hơi.
Đồng bạn không sao cục đá trong lòng cũng buông xuống, tâm tình hắn tốt lên một chút, hắn bay lên cao bay lượn vào vòng, đâm vào trong mấy đám mây vui vẻ một hồi rồi sau đó mới bay tới tế đàn.
Đứng trên vách tế đàn bạch cốt ( Tế đàn này được xây dựng từ xương cốt) nhìn vào bên trong đang huyền phù ở giữa là hai con siêu giòi to lớn, cơ thể bọn chúng lúc này đã không còn dấu hiệu trúng độc nữa, cả thân thể phát ra lam quang và kim quang chói mắt, cảm nhận kỹ hơn hắn còn cảm thấy sinh mệnh của hai con giòi này đang dần dần khôi phục lại.
Xuân Đức trong mắt lúc này hiện lên một tia tà dị, hắn lúc này trong lòng đúng là vô cùng khiếp sợ, không thể tin được là có thứ đồ vật bị hắn trực tiếp kích đại lượng độc tố vậy mà không có chết, đã vậy còn dần dần khôi phục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379697/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.