Xuân Đức kiệt lực, hành động móc hai mắt để bồi dưỡng cho tiểu ác quỷ kia cũng đã rút đi chút sức mạnh cuối cùng. Cả người hắn nhanh chóng khô quắt lại nhìn y hệt một cái xác ướp mấy ngàn năm. Tâm trí của hắn lúc này không có hỗn loạn mà vô cùng thanh tịnh, con đường hắn đã chọn dù đúng hay sai thì hắn vẫn quyết định làm như vậy, hắn sẽ không bao giờ hối hận.
Nếu thành công hắn và lão hệ, mọi người sau này sẽ có một cuộc sống tốt hơn. Còn nếu chỉ đơn giản là thất bại thì cũng không sao hắn có thời gian để kiên trì làm lại từ đầu.
Bây giờ hắn chỉ lo lắng là năng lượng hắn truyền cho trái tim biến đổi không đủ, mà một khi quá trình này chưa hoàn thành thì trái tim tà ác vẫn tiếp tục rút đi năng lượng thần hồn một chút còn sót lại trong cơ thể hắn khiến hắn không thể chống đỡ mà chết đi. Nếu chết đi mình hắn thì không sao nhưng hắn chết thì lão hệ cũng chết, mọi người trong không gian cũng phải chết theo hắn, cứ nghĩ tới đây làm hắn cảm thấy đau đớn vô cùng, còn đau hơn bất kì nỗi đau nào khác.
Thêm 100 năm nữa con tiểu quái vật biến hóa từ trái tim của Xuân Đức đã hấp thụ hết năng từ hai con mắt của hắn nhưng vẫn không có dấu hiệu mở mắt, mà vẫn tiếp tục hấp thụ lực lượng thần thức còn sót lại một chút, cơ thể Xuân Đức bắt đầu tan rã, từng chút một bị hấp thụ hết tinh hoa chỉ còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379665/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.