Kim Trúc bên cạnh buồn chán đạo:
" Theo muội thấy thì nên đi về thôi Ánh Yên tỷ, ở đây cũng không làm gì cả, chán đến chết, đã vậy đi đâu cũng gặp những kẻ quên không mang theo não đi ra cắn càn, tự nhiên lại rước bực tức vào trong người. Mà mấy tên đi cùng với chúng ta sao lại không lên tiếng bênh vực chúng ta mà núp qua một bên thế kia, làm muội cảm thấy mất mặt thay cho mấy tên đó.
Ánh Yên dùng hai ngón tay bỏ một linh quả vào trong miệng, điệu bộ vô cùng mị hoặc, khi nàng ăn xong thì mới chậm rãi đạo:
" Muội nói cũng đúng, chúng ta nên về thôi ". Nàng nhìn qua mấy tên nam nhân khi trước còn đi cùng với các nàng thì thấy cả đám cúi mặt xuống, khuôn mặt đỏ bừng, thấy vậy Ánh Yên than thở.
" Mấy người bọn họ cũng chỉ là tân sinh thôi, gia cảnh chắc cũng bình thường không thể so với mấy con em gia tộc ở đây được nên chỉ có thể làm rùa rụt đầu, muội cũng không nên oán mấy người bọn họ làm gì, họ cũng có nổi khổ riêng, thôi bây giờ chúng ta về".
Kim Trúc gật đầu đạo:
" Vâng, muội hiểu rồi ".
Cực Băng lão tổ ở bên cạnh thấy hai nàng đứng dậy định ra về thì muốn nói cái gì rồi lại thôi. Lão chỉ đành thở dài một cái rồi cũng đi chỗ khác, hôm nay có thể nói là một ngày không may mắn đối với lão.
Vì đình viện thì có một cửa vào nên khi hai người Kim Trúc và Ánh Yên ra về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379662/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.