Tuyết Anh nhìn Xuân Đức một lúc mới lắc đầu đạo:
" Mấy việc hãm hại tính kế người khác thì kẻ như ngươi là bậc thầy rồi, ta xin mạn phép không liên quan tới, chỉ cần ngươi nhớ việc ngươi hứa với ta lúc trước là được rồi ".
- Xuân Đức liếc xéo Tuyết Anh mà đạo.:
Ngươi cũng không có ý kiến gì sao? Thiệt là ăn hại mà. Thôi việc này cứ để sau tính đi, đám người kia trừ khi hủy luôn cái Viên Cổ Chiến Trường này thì mới có thể khiến chúng ta hiện thân, bằng không thì có đợi tới đời mộc thất cũng vậy thôi, trong nửa tháng sắp tới chúng ta tạm thời không có động tác gì, đợi ta lĩnh ngộ xong tam trọng kỹ năng sinh mệnh cấp 2 đã rồi tính sau"
Tuyết Anh cũng không để bụng mấy lời Xuân Đức nói, nàng bình thản đáp:
" Vậy cũng được, ngươi muốn làm sao cũng được, cần gì trợ giúp thì nói với ta một câu ".
" Ừ, biết rồi bà cô của tôi, trong lúc ta lĩnh ngộ trọng còn lại thì ngươi nhìn chằm chằm mấy tiểu nha đầu cho ta với, không cho mấy nàng đi ra ngoài chạy lung tung, à mà còn một cái cục đá phong ấn biệt diệt cảnh linh hồn ngày trước lấy được ở rừng Tinh Trúc của Diệp Linh Tông còn đang vứt một xó, ngươi có thời gian nhìn luôn một thể"
Xuân Đức vừa thọc léc mấy tiểu nha đầu vừa lơ đãng nói với Tuyết Anh.
Tuyết Ảnh mỉm cười đạo:
" Sao nghe ngươi nói mà ta cảm giác ngươi sắp ly biệt không bao gặp lại vậy. hì hì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379655/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.