Xuân Đức và Tà Long vừa xuất hiện thì thấy phía dưới có một thiếu nữ đang ngồi khoanh chân trên một tảng đá. Lão Tà nhìn thấy thiếu nữ kia thì âm hiểm cười đạo:
" Củ Cải Trắng có kẻ không biết sống chết dám tới tận nơi đây tu luyện kìa, ngươi thấy bây giờ phải làm sao đây? ".
Xuân Đức đánh giá trên dưới một lượt thấy người trước mắt mình điện nước đầy đủ, nơi cần lớn thì lớn, chỗ cần nhỏ thì nhỏ tóm lại không có điểm nào có thể chê được. Tu vi cũng có Bất Hủ Cảnh Ngũ Trọng trung kì cũng không tệ lắm. Suy ngẫm một chút Xuân Đức cười nhạt đạo:
" Giết nàng đi để nàng cũng vô dụng, không cần tốn thời gian với nàng chúng ta còn có việc quan trọng khác".
" Củ Cải Trắng ngươi có phải là nhân tộc không vậy, phải có chút tình thương đồng loại chứ, ta tuy không phải là nhân tộc nhưng thấy một cô gái như thế này cũng không nỡ hạ sát thủ, ta nghĩ nên thu nàng làm nhân sủng đỡ lãng phí một bông hoa đẹp như vậy" -Tà Long đạo.
Xuân Đức bất động thanh sắc, sau một lúc hắn mới đao:
" Thôi ngươi thích thì thu ta không có ý kiến gì ".
" Khà khà có thế chứ"- Lão Tà cười đạo. Nhìn về phía thiếu nữ đang run rẩy kia Tà Long đạo:
" Nãy giờ ngươi cũng nghe được rồi chứ nếu không muốn bị ta ăn thịt thì làm nhân sủng của ta, nhưng ta là người biết nói lý lẽ nên cho ngươi 3 khắc lựa chọn, một là chết hai là làm nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379644/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.