" Ta cũng rất muốn xem cái khả năng mà ngươi tự nghĩ ra đó là như thế nào, ngươi không cần khiêm tốn như vậy đâu,ta biết ngươi có khả năng đó mà. Đúng không nào" - Tuyết Anh bên cạnh cười càng thêm rực rỡ nói xen vào.
Xuân Đức buồn bực, hắn có chút bất lực với hai tên bạn mới của mình, hắn than thở:
" Hai người các ngươi thiệt tình là, ta cũng không biết phải nói sao luôn đấy, cái kỹ năng kia đâu phải cứ tùy tiện là thi triển được đâu nếu không có cái gì bổ sung vào thì ta thi triển một lần thì cũng xem như góp nữa cái mệnh vào trong đó rồi. Tuyết Anh có cách gì thì nói ra nhanh đi, cái kia không phải tình trạng bắt buộc ta sẽ không thi triển đâu ".
Tuyết Anh như đã đoán trước được tên này định nói gì nên khi Xuân Đức vừa dứt lời thì nàng quả quyết đạo:
" Chỉ có một cách đó thôi, ngươi làm sao thì làm ta không biết đâu nếu không ra được nơi này mọi người phải chết ở đây thì tất cả mọi tội lỗi là do ngươi đấy".
Lão Tà bên dưới cũng gật nhẹ đầu dĩ nhiên là cũng phụ họa với ý kiến của Tuyết Anh. Xuân Đức nhìn thấy biểu hiện của hai con hàng này thì chịu thua luôn, không ngờ hai tên này lì y cái bánh mì vậy, nói sao cũng không được. Hắn cũng không vừa mặc kệ hai tên này có ý kiến thế nào hắn cũng mặc kệ, hắn không bao giờ làm chuyện lỗ vốn, hắn lại ngã người ra trên đầu Lão Tà và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379630/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.