Xuân Đức mặt đen như đáy nồi, cái bản sao này của lão hệ hình như thiếu sót hơi nhiều, khi nào gặp chính chủ phải yêu cầu bổ sung thêm, chứ cái kiểu này đi ra ngoài có khi bị đánh chết như thế nào cũng không biết.
Xuân Đức nhìn về đám người Cổ Phàm đang bị dọa sợ kia đạo:
“ Nàng vui đùa chút thôi, đừng nghe những gì nàng nói ha ha, đúng rồi buổi chiều ta có hứa có quà cho các….”
Ầm…ầm…ầm
Đúng lúc này mặt đất rung lắc mãnh liệt, cái hang động ầm ầm sụp xuống. Xuân Đức niệm động một cái cuốn tất cả mọi người ra bên ngoài hang động, vừa ra hắn đã hỏi ngay Lão Tà đang nhìn về phương xa.
“ Có chuyện quái gì vậy đần long, có kẻ nào chán sống tập kích chúng ta sao?”.
“ Làm gì có thằng điên nào dám tấn công chúng ta cơ chứ, vị trí bắt nguồn cơn địa chấn cách nơi chúng ta đang đứng khá xa, qua phạm vi ta có thể tra xét rồi” Lão Tà lười biếng đạo.
“ Ờ, hóa ra là vậy à, ta còn tưởng xảy ra chuyện gì ghê gớm lắm, đã không có chuyện gì thi thôi, đi nghĩ ngơi”- Xuân Đức còn tưởng bị ai ám toán kia, hóa ra chỉ là phương xa xảy ra chấn động mãnh liệt mà thôi, cũng chả liên quan gì tới hắn cả.
“ Ngươi không hiếu kì xảy ra chuyện gì sao?”.- Tà Long nhìn hắn hỏi.
“ Không, ta hẻm thấy cảm thấy hứng thú gì cả, tìm chỗ nào đó an tĩnh mà nghỉ ngơi cho lành, chém giết suốt một ngày rồi, mệt thấy cụ tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379624/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.