Chương trước
Chương sau
Cách xa nơi bọn Xuân Đức nghỉ ngơi vài trăm vạn dặm có một đám người đang xem qua một thủy tinh cầu, trong thủy tinh cầu ghi lại cảnh tượng mấy ngày đại chiến của đám người Xuân Đức.
Một bà lão có vẻ quyền cao chức trọng nhất trong đám người lên tiếng phá tan sự yên lặng:
" Các vị thấy đám người này là từ đâu tới đây? có nhận xét gì về bọn họ"
Mọi người trong căn phòng trầm lặng. Một vị thiếu phụ vẫn còn rất có phong vận lên tiếng nói:
" Thưa lão tổ theo ta nhận xét thì đám người này rất có thể từ một phương thế giới khác đi vào chúng ta mà không phải bản gốc sinh linh thế giới chúng ta, nhóm người này thực lực cũng rất không đều nhau, ăn mặc lại khác nhau có thể là nhiều phe cánh thế lực, hoặc cũng có thể là cùng một thế lực nhưng địa vị khác nhau, còn người chúng ta cần chú ý là người đeo mặt nạ" nói tới đây thì nàng dừng nhìn về phía lão tổ của mình.
Bà lão thấy vậy thì lên tiếng:
" Tông chủ nói rất có đạo lý, nói tiếp đi"
Mọi người cũng gật đầu tán thành, thấy vậy vị mỹ phu nhân kia mới tiếp tục lên tiếng nói lên suy nghỉ của mình:
" Về người đeo mặt nạ ta cảm thấy rất chi là kì quái, tu vi người này ta không cảm nhận được, chỉ có thể nói người này tu vi cực cao hoặc không có tu vi, nhưng qua trận huyết chiến với cả Địa Ngục cánh cửa mở ra thì người này chắc chắn có tu vi cực kì khủng bố, có thể đã bước vào sinh tử cảnh, thông qua quang nhãn ta cũng có thể lờ mờ cảm nhận được sinh mệnh lực người này cực kì cường thịnh, suy đoán cốt linh dưới vạn năm"
" Không biết nhóm người này là địch hay là bạn nên mong lão tổ cho quyết sách"
Mọi người đều nhìn về phía bà lão, ở đây tu vi cao nhất cũng là bà ta, lịch luyện trong đời dài nhất cũng là bà, nên các việc trọng đại thì người quyết định là bà.
Bà lão trầm ngâm rồi một lúc lâu sau rồi lên tiếng:
" Các người không cần lo lắng, việc này ta tự có chủ trương, mọi việc cứ như bình thường mà làm, việc này không cần nói cho các đệ tử biết, bây giờ ai làm việc nấy đi"
mọi người đứng lên thi lễ sau đó cúi người đi ra ngoài, trong đại sảnh còn có 2 người, một là vị mỹ phụ, người kia là bà lão, người mỹ phụ lên tiếng thăm dò:
" Lão tổ bây giờ ta cần làm gì?".
Bà lão trầm mặc một lúc đạo:
" Chúng ta cũng không biết tính cách của kẻ này, làm việc gì cũng cần cẩn thận, trước tiên hai chúng ta đi thăm dò một chút, nếu như thuận lợi thì mời người này về tông môn, còn không được thì cũng không nên đắc tội với người này, tuy bây giờ người này có khả năng bị thương nặng nhưng cũng không thể xem thường được, chúng ta tạm thời không xuất hiện, 3 ngày sau sẽ vờ như vô tình gặp phải là được"
Người mỹ phụ gật đầu:
" Lão tổ nói phải, Thu nhi thu don việc tông môn, hai ngày sau sẽ cùng lão tổ đi một chuyến"
"Ukm ngươi đi đi, gọi thêm cả tình nhi hai ngày sau cùng xuất phát"--- Lão bà lên tiếng
"Vâng"
.........
......
......
Không biết qua bao lâu Xuân Đức đã tỉnh lại, hắn nhìn xung quanh thấy mọi thứ vẫn vậy, nhìn vào thanh trạng thái thấy, Hp thì đầy rồi, chỉ có sức bền và MP là mới hồi được 1/5 mà thôi. Hắn thầm nghĩ sau này phải kiếm mấy đồ hồi MP với TL nếu không như thế này thì nguy. Đứng dậy hắn thấy đầy cả người bẩn thỉu không chịu nổi, hắn dùng Mp dọn dẹp sạch cho cả hắn và mọi người.
Làm vệ sinh sạch sẽ hắn xem xét độ tổn hại của trang bị thì đau lòng gần chết, cái nào cũng bị hư hại 75% trở lên, cái này mà ác chiến thêm 1 trận nữa thì vứt luôn, cái tính năng tự lành mà lúc đầu mà hắn tưởng ngon lắm, bây giờ mới thấy nó phế, 100 năm tăng 1 điểm tự lành độ bền, hắn chửi thầm "má nó chứ tổn hại cái nào cũng không dưới 40.000 vậy thì cần chờ bao lâu để nó hồi phục hoàn toàn".
Năng lượng của hệ thống thì hết cmnr bây giúp hắn học xong cái kĩ năng bây giờ thì cũng ngủ say luôn, nói chung hắn bây giờ thành độc thân cẩu không người trợ giúp. Chán không buồn chết, hắn ngồi xuống lấy ra lon nước từ nhẫn không gian, may mà hắn không bỏ hết mọi thứ vào vong linh không gian, nếu không bây giờ thì vêu mỏ rồi.
Xuân Đức tỉnh lại được 2 ngày thì bọn người Ác Ma Điện cũng lác đác tỉnh lại, nửa ngày sau thì tất cả thành viên đã tỉnh, chỉ còn có 3 tiểu nha đầu và Thiên Tuyết là đang hôn mê. Hắn cũng không lo lắng, các nàng cũng chỉ mệt quá mức thôi, không thành vấn đề.
Ngồi không việc gì làm, hắn cắt thịt con quái vật ra nướng, đậu đen nó chứ thịt con ma thú này cũng quá cứng đi, hắn dùng thánh khí cắt mà mãi mới dứt,không biết có phải chết mấy ngày thịt biến chất không,nhưng công nhận con quái này kháng vật lý đúng là trâu chó. Vừa nướng vừa ăn không cho ai cả, Xuân Đức cứ như vậy nhìn trời, nhìn mây, đợi mấy tiểu nha đầu tỉnh lại thì lại tiếp tục đi xem coi cái nơi này là cái quái gì....
Vừa ăn hắn cũng xem qua lực chiến bản thân, không ngờ hắn mạnh lên quá nhiều, gần như tăng 1/5
꧁༺༒ Chiến lực 19.456.112༒༻꧂
Để ý hắn thấy cái tăng mạnh nhất chiến lực là cái kỹ năng thiên phú, ngày trước hắn theo con đường sát thương vật lý nên kĩ năng này tăng agi bây giờ hắn qua pháp tu nên nó tăng cả int và agi. 100 kẻ bị hắn tiêu diệt thì tăng 1 agi bây giờ tăng 2 int + 1 agi.
꧁༺༒ Kỹ năng thiên phú + 2.246.668 Int +.1123.334 agi༒༻꧂
Chú ý: +100 int tăng 5% khả năng học tập
+1000 int tăng 15% khả năng học tập
+10000 int tăng 25% khả năng học tập
+100.000 int tăng 35% khả năng học tập, tăng 20% sát thương phép
+1.000.000 int tăng 55% khả năng học tập, tăng 50% sát thương phép, giảm hồi chiêu 3%
+100 agi tăng 5% phòng
+1000 agi tăng 5% phòng, 5% né
+10000 agi tăng 15% phòng, 15% né
+1000 00 agi tăng 25% phòng, 25% né
+1000.000 agi tăng 25% phòng, 25% né, 5% công
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.