Chương trước
Chương sau
Ầm.....Ầm.....Ầm
Mặt đất mọi người đang đứng rung động kịch liệt, một lớp hắc khí bao trùm hết qua vực ngoài 25 km, khắp nơi tiếng rống liên tục của lệ dụt,.....
Trên thiên khung, bầu trời mây đen kéo tới, tạo thành cảnh tượng kì dị, những đám mây chen chúc nhau, xáo trộn như có quái thú trong đó, thi thoảng có tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên, còn có mấy tia chớp màu đỏ thật quỷ dị...
Phương xa những con ma thú, yêu thú, tử linh sinh vật như bị loại sức mạnh nào đó thúc đẩy chúng tụ họp lại với nhau, cách xa thánh thành khoảng 200 km,, chúng liên tục hú lên, kêu gào liên miên bất tuyệt...
Hắc khí ngày càng dầy lúc đầu còn có thể quan sát bên trong đang xảy ra cái gì bây giờ thì không, hắc khí như mấy con quái long cắn nuốt tất cả thần thức của mọi người....
Thời gian khoảng 3 canh giờ qua đi, mặt đất rung chuyển mới kết thúc, khắp nơi vẫn duy trì cái bầu không khí có tận thế sắp đến này, những bầy ma thú, yêu thú hay tử linh sinh vật có hàng ngàn con tụ tập lại một chỗ, xa xa mà gào thét...
Một âm thanh rét lạnh vang lên từ đám hắc vụ
" Kể từ bây giờ Ác Ma Điện tiến hành chiêu sinh, người không phải là thành viên, hoặc không phải là người tham gia sát hạch thì không thể tiến vào thánh thành, thánh thành sẽ chào đón mọi người trở lại vào thời gian kết thúc chiêu sinh, không có ngoại lệ, người tự tiện đi vào tự gánh hậu quả".
Nghe thấy âm thanh này thì mọi người yên lặng trong chốc lát lại bắt đầu ồn ào, bàn luận.
Mã Văn Tài trong đám người nói với Mông Hi bên cạnh:
" Mộng Hi bây giờ chúng ta phải làm sao? "
"Biết làm sao được nữa cơ chứ, chúng ta bây giờ hoặc đi về hoặc dựng trại ở đây mà thôi, chẳng lẽ phu quân muốn gia nhập Ác Ma Điện nếu vậy thì thiếp cũng theo phu quân đi vào" Mộng Hi dùng cặp mắt long lanh nhìn hắn.
Hắn bất đắc dĩ xòe hai tay nói " Ta cũng muốn thử đấy nhưng đại ca và mẫu thân kịch liệt phản đối nên ta cũng không có cách à, nhưng ta có một cái ý kiến này Mộng Hi ngươi muốn nghe hay không?".
" Nói đi á, từ khi nào phu quân cũng học được cái thói ra vẻ thần thần bí bí thế"
" Học theo nàng mà, quen nàng lâu nên cũng bị nhiễm đó. hắc hắc"
"Thôi không đùa nữa, thực ra ta muốn ở chỗ này thành lập đoàn đội săn ma thú, yêu thú, tử linh sinh vật, vừa để rèn luyện còn thu thập bọn này đi bán cho Thánh Thành, chúng ta cũng có thể kiếm món tiền lớn à".Hắn nói rất nghiêm túc chỉ tay về xa xa đàn đàn lũ lũ sinh vật đang rít gào.
Mông Hi thấy hắn nghiêm túc như vậy thì ngẩn ra sau đó cười duyên đạo
" Vậy cứ làm theo ý phu quân đi, thiếp thân tuy không phải rất mạnh nhưng bản lĩnh thoát thân cũng là đỉnh cấp, nếu không có Khai Sơn Cảnh thì thiếp có thể mang phu quân đào thoát" Mộng Hi chăm chú nhìn hắn mà đạo.
Mã Văn Tài có chút đỏ mặt, làm thằng đàn ông mà lại để cho người phụ nữ của mình bảo vệ, tự dưng hắn thấy tu vi của mình thật quá không đáng gì. Bên cạnh mấy độc thân cẩu nhìn hai người ân ân ái ái thì thầm bĩu môi, mong hai người này sớm phân hai đường đỡ làm cay con mắt bọn họ.
Lưu Ly bên cạnh có chút không nhịn được khinh bỉ nói" Hai người các ngươi có cái gì thì buổi tối vào phòng đóng cửa lại mà bảo nhau, giữa thanh thiên bạch nhật công nhiên tán tỉnh nhau các ngươi không quan tâm cảm nhận những người cô đơn chúng ta sao? "
Mọi người thầm dơ ngón cái lên, công nhận nam nhân bà nói quá hay đi. Mã Văn Tài thấy bầu không khí tốt đẹp mà hắn vất vả tạo ra dành cho hai người bị nam nhân bà Lưu Ly này phá hỏng thì tức giận quay sang bên cạnh trợn trắng mắt nói
" Cái gì mà thanh thiên bạch nhật, con mắt nào ngươi thấy là thanh thiên bạch nhật, trời thì âm u, đất tù mù, làm quái gì có thanh với bạch, không phải nhìn ta bằng ánh mắt như vậy ta biết cảm giác của đám độc thân cẩu các ngươi, không có nên ghen ghét là rất bình thường, người phong lưu,phóng khoáng như bản thiếu gia đây sẽ không chấp nhất với mấy tên độc thân cẩu".
Một bên Mông Hi che miệng cười không dứt nàng cảm thấy tướng công mình thật đẹp trai à, công phu vú cả lấp miệng em lại lên một bậc.
Còn đám tài tuấn Mã gia và đám học viên của La Lan Học Viện thì càng khinh bỉ nhìn. bọn họ cũng không đôi co miệng lưỡi với tên này, nói không lại chỉ có tổ tự rước lấy cục tức vào người, cứ để hắn tự kỷ đi.
Trong lúc nhất thời nhờ trò khôi hài của Mã Văn Tài mà bầu không khí có vẻ tốt hơn rất nhiều, không còn áp lực như lúc trước, hắn cũng nói lên ý kiến của bản thân về việc thành Lập Đoàn Đội đi săn, mọi người cũng rất hưởng ứng dù sao thi đấu hàng năm không biết vì nguyên nhân gì đã bị dời đến thời gian sau mấy tháng nữa.
Thời gian dần trôi qua, mọi người cũng đã thích ứng với cái bầu không khí tận thế này, sau khi Thánh Thành ra lệnh không cho người không phận sự vào thành thì sau một đêm tỉnh lại mọi người thấy khắp nơi là núi rừng liên miên bất tuyệt, chỉ có ngoại vi phụ cận Thánh Thành là không có mà thôi còn các nơi khác thì ở đâu cũng có. Ma thú, Yêu Thú, Tử linh sinh vật chỉ cần tùy tiện tìm là có thể thấy được.
Mà một điều làm mọi người ngạc nhiên là mặt đất ở đây cứng rắn hơn rất nhiều, Huyền Thăng Cảnh đấm hết sức một quyền thì chỉ lóm vào một cái hố nhỏ mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.