Mọi người phía xa tế đàn cảm nhận xung quanh khủng bố là thường, bọn họ ôm nhau lại, bất phân nam nữ, họ cảm nhận được có đôi khi có từng bàn tay lạnh ngắt chạm vào họ, sự lạnh lẽo bao phủ toàn thân, có mấy người tu vi thấp trực tiếp ngất đi.
Một bé gái hỏi phụ thân nó
"Phụ thân, sao bầu trời không còn ánh sao nữa vậy, mà gió lại lớn quá, con thấy rất lạnh à, lại còn nghe ai khóc bọn họ thật hư "
Mấy người lớn đang ở gần bao lại cô bé thì mặt sinh không thể yêu rồi, tâm lý thầm nói, đúng là không biết thì không thấy sợ, bọn họ đâu chỉ thấy lạnh mà thấy cả người gân guốc gì cứng ngắc hết rồi. không biết cái Ác Ma Điện này cỡ nào tàn ác khi bái tế nhiều oan hồn lại mò lên thế này.
"Con gái ngoan, ngươi không được hư như vậy nghe chưa, bây giờ thời tiết thất thường lắm có khi đến mùa đông sớm"- Người phụ thân trả lời.
" Vâng thưa phụ thân".
Trên tế đàn sau khi thấy mọi người đã sợ teo chim thì hắn thấy rất vui, hắn bắt đầu đọc chú ngữ mà hắn vừa nghĩ ra:
" Nhân danh sự hủy diệt và hỗn loạn, cái chết không phải kết thúc mà là sự bắt đầu của cuộc sống mới"
" Sự sống bùng lên các linh hồn đã từng chết dưới tay ta hãy tôn thờ sự vĩnh hằng của hỗn loạn, nghi thức phục sinh bắt đầu mọi người hãy dâng hết lòng thành kính của mình. " - Đọc xong mấy thứ ba xạo hắn ngâm nga một đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379471/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.