Mã Văn Tài "...."
Lưu Ly thấy tên này bắt đầu lại lên cơn thì kéo tay lão bà đạo:
" bà bà đi. chúng ta đi, nếu ở đây thêm cháu có khả năng bị tâm thần mất "
Lão bà chỉ nhìn Xuân Đức một cách thâm ý đạo: " Xuân Đức bang chủ nếu có cơ hội thì tớ La Lan đế quốc,Hoắc gia tham quan một phen, bây giờ ta cũng phải về thông báo với mấy gia tộc"
Xuân Đức đứng dậy đạo " bà bà về mạnh giỏi, có dịp ta sẽ tới, nếu bà bà không ghét ta cũng có thể làm con rể của Hoắc gia nha, bà bà thấy có được không? ta thấy Ly tỷ,lớn như vậy mà vẫn chưa có người thương,có khả năng đến già cũng không lấy được phu quân, tự thấy mình phẩm chất không tệ ta...."
Hắn còn chưa nói xong đã bị Lưu Ly cho một nắm đấm vào bụng, hắn khóc không ra nước mắt, hắn tự hỏi đã làm gì sai à.
Lưu Ly hỏa khí bốc cao ngùn ngụt,kéo lão bà đi luôn một mạch xuống núi, trong phòng còn lại Mã Văn Tài, Xuân Đức lại đạo " Mã huynh suy nghĩ lại không"
Mã Văn Tài chỉ lắc đầu rồi xuống núi với Lưu Ly, đứng dậy ôm Vũ Y bên hông hắn cười đạo: " Ca lần này có rất nhiều tiền, lần này chúng ta vào huyết long sâm lâm thám hiểm một cái rồi về học viện đi ăn quà, được hem bảo bảo "
Vũ Y cười khúc khích vui vẻ đạo " Vâng".
Thế là 2 người đùa nhau, tiếng cười khanh khách, tiếng gọi dừng lại, tiếng cười ha ha hi hi, vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379460/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.