WHAT?!
Tôi mở to hai mắt nhìn, nhìn người đàn ông eo thon chân dài chỉ lớn hơn tôi 6 tuổi đang ngồi trên ghế sô pha.
Mặt tôi nhăn nhó đến mức có thể bay lên trời: “Mẹ ơi, mẹ có cần nghĩ kỹ lại không…”
Sao người này có thể là cậu của tôi cơ chứ?
“Bà ngoại không nói với con là bà có con trai mà!”
Mẹ tôi cười: “Đứa nhỏ ngốc này, cũng đâu phải ruột thịt.”
“Lúc đi bộ đội bố em ấy với ông ngoại con là anh em, quan hệ của hai nhà khá thân thiết, chẳng qua trước kia cậu luôn ở nước ngoài nên con chưa gặp thôi.”
“Hiện tại Thân Mặc là giáo sư ngành sinh vật học, rất giỏi đó! Khanh Khanh nhà chị cũng học ngành sinh vật học, hay là cho con bé đến thực tập ở viện nghiên cứu của em luôn nhé.”
Bạn trai cũ nâng gọng kính, đôi mắt đen láy mang theo ý cười không rõ.
“Tất nhiên là em rất hoan nghênh. Có điều lúc trước em hỏi ý Khanh Khanh rồi nhưng cháu nó từ chối.”
Mẹ tôi ngạc nhiên: “Hai đứa từng gặp nhau rồi à?”
Tôi im lặng không nói gì.
Đâu chỉ từng gặp nhau thôi đâu, còn có cả con luôn rồi!
Thân Mặc mới về nước nửa năm đã tổ chức một buổi diễn thuyết ở trường tôi.
Tôi vừa gặp đã yêu anh, lì lợm la liếm, cuối cùng cũng có được anh.
Mẹ chọc cánh tay tôi: “Cậu sẽ không bạc đãi con đâu, sao con lại không nhận lời chứ…”
“Mẹ ơi, lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-benh-nay-co-ten-la-yeu-em/2580337/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.