Chương trước
Chương sau
Đậu mòe!!!!

Tôi đột nhiên nhớ ra rồi!

Khi đó, bạn cùng phòng nói với tôi, thế giới ngoài kia rất phong phú, tôi muốn “trèo tường”* ngắm nhìn.

*ý nói muốn vượt tường lửa.

Nhưng mà tôi lại chẳng có thang…

Tôi chợt nghĩ Thân Mặc đi du học về, chắc hẳn anh sẽ có tài khoản bên ngoài nên mới tìm anh để mượn.

Thân Mặc vẫn tiếp tục vạch trần khuyết điểm của tôi: “Em không biết dùng chung tài khoản thì nhật ký trình duyệt sẽ được đồng bộ à?”

Mặt tôi nóng bừng, giọng nói run run: “Anh anh anh, anh đã xem bao nhiêu rồi.”

“Mỗi tối em xem bao nhiêu thì anh xem bấy nhiêu… Kể cả việc em ở trên mạng khoe rằng bạn trai em có bụng tám múi, anh cũng biết.”

Móa!



Mất hết cả mặt mũi, bây giờ tôi chỉ muốn tìm ngay một cái lỗ để chui xuống thôi.

Thân Mặc đắc ý cười: “Cho nên anh vẫn không thể hiểu nổi vì sao em lại muốn chia tay? Ở trước mặt người khác, em khen anh đẹp trai lại có thể lực tốt, còn là giáo sư có IQ cao. Vậy nên em không hài lòng chỗ nào?”

“Tính chiếm hữu của anh quá cao.”

Tôi ăn ngay nói thật.

Anh là người hay ghen, mà tôi là sinh viên khoa tự nhiên, trong lớp học không thiếu nhất chính là sinh viên nam.

Ngày nào anh cũng sẽ hỏi tôi như điều tra, hôm nay có ngồi cùng sinh viên nam khác hay không.

Từ khi ở bên anh, cuối tuần tôi chưa từng được thấy sinh vật nam nào, ngay cả anh shipper cũng không nốt.

Tối thứ sáu, anh mời tôi ăn một bữa thật ngon, sau đó dẫn tôi về chung cư của anh, mãi đến thứ hai tôi phải đi học anh mới đưa tôi về.

Ban đầu rất hạnh phúc, tôi thích mê khi được ở chung với anh.

Nhưng sau đó, tôi vô tình đọc được một quyển truyện tranh bệnh kiều* dọa tôi sợ hết hồn …



*Yandere, tình yêu điên loạn và nồng cháy.

Từ lúc đó tôi lập tức bắt đầu tưởng tượng ra đủ tình huống, lỡ như anh thật sự là bệnh kiều thì phải làm sao, dần dần, tôi không nhịn nổi muốn thoát khỏi anh.

Anh ngừng cười, đứng thẳng người nhìn chằm chằm tôi.

Khí tràng này trong nháy mắt áp chế xung quanh: “Khương Khanh, những cái khác anh đều có thể thỏa mãn em, chỉ duy nhất cái này thì không được.”

“Em quên rồi à, trước đây là em theo đuổi anh. Hơn nữa trước khi chúng ta yêu nhau anh cũng đã nhắc nhở em rằng tính chiếm hữu của anh rất cao. Anh rất ghét người khác chạm vào đồ của anh, huống chi là người…”

Chính đôi mắt nhìn chằm chằm này làm tôi không thở nổi.

“Thân Mặc! Chia tay không phải chuyện của một người, từ giờ trở đi, tôi sẽ coi anh là bề trên, là cậu, nhất định không phải là bạn trai…”

Tôi cứ ngỡ rằng anh sẽ nổi giận, nhưng anh còn bình tĩnh hơn tôi tưởng.

“Được, anh tôn trọng quyết định của em, hy vọng em đừng hối hận.”

“Vâng, cậu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.