Nhưng mà mãi đến lúc ăn cơm, nơi đáy mắt của người đàn ông này vẫn còn hai chữ —— phiền muộn.
“Bé yêu, xem ra em rất được hoan nghênh.”
Anh dùng rất nhiều sức để gắp một miếng thịt, chiếc đũa sắp chọc thủng cả miếng thịt luôn rồi.
Tôi nuốt nước miếng theo phản xạ: “À… Thế nên? Tức giận?”
“Anh đang tự giận bản thân.”
Anh buông đũa, không ăn nữa.
“Anh và em cũng yêu nhau hơn nửa năm rồi, sao vẫn còn có người cảm thấy em đang độc thân chứ, hay là do khi em ở bên anh không hạnh phúc?”
Lúc anh ngẩng đầu nhìn về phía tôi, trong mắt cực kỳ nghiêm túc.
“Nên anh cần phải đối xử tốt với em hơn, miễn cho em lại bị người khác lừa đi. Hôm nay không đến viện nghiên cứu nữa, anh mua cho em mấy chiếc túi xách.”
“Phụt!” Tôi không nhịn được phun sạch trà trong miệng ra.
Không hổ là đàn ông học tự nhiên, ngay cả cách bày tỏ tình cảm cũng đơn giản thô bạo như thế.
“Thân Mặc, anh đối xử tốt với em bằng cách tiêu tiền cho em à?”
Anh rơi vào trầm tư, một lúc lâu sau mới lên tiếng.
“Anh… anh đã từng nói với em rồi, em là mối tình đầu của anh, cách theo đuổi con gái, cách nói những lời âu yếm, anh đều học từ những bộ truyện tranh em đọc cả.”
“Đừng, đừng nhắc đến truyện tranh 18+.”
Tôi cần mặt mũi.
“Khương Khanh, nếu như anh không phù hợp với hình mẫu lý tưởng của em thì em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-benh-nay-co-ten-la-yeu-em/2580301/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.