Tôi là Thân Mặc.
Tôi và Khanh Khanh hẹn hò nửa năm.
Ngày em nghỉ đông, tôi chuẩn bị sẵn hoa tươi và nhẫn để cầu hôn em.
Lại chẳng ngờ tới, chờ đợi tôi lại là một tin nhắn.
Em muốn chia tay tôi.
“Thân Mặc, học kỳ sau em phải đi thực tập, mẹ đã nhờ quan hệ sắp xếp cho em, chắc là đôi ta sẽ phải chia xa. Em không thích yêu xa, vì em không có cảm giác an toàn. Nên là… chúng mình chia tay đi.”
Tôi từng tưởng tượng giữa những cặp đôi yêu nhau có thể sẽ phát sinh mâu thuẫn.
Nhưng tôi không ngờ, chúng tôi còn chưa từng cãi nhau một lần nào đã trực tiếp đi tới bước cuối cùng.
Gọi điện thoại cho em thì phát hiện ra bị block, tôi đến trường học để tìm em, em đã đi rồi.
Sao em không thể nghe tôi nói một chút chứ?
Em ấy sợ yêu xa, tôi có thể đến thành phố của em ấy mà.
Tôi thỏa hiệp không phải sẽ ổn ư?
Bất đắc dĩ, tôi nhờ các mối quan hệ để tìm được phương thức liên hệ với người nhà của em.
Lúc ấn số điện thoại, tôi nhận ra mình đã lưu số từ trước rồi.
Thế mà mẹ của Khanh Khanh lại là chị của tôi?!
Sau khi sự kinh ngạc qua đi, tôi có chút vui mừng.
Ít nhất, tôi có thể mượn danh nghĩa đi thăm chị để tâm sự với Khanh Khanh.
…
Nhưng tôi nghĩ sai rồi.
Tôi cho rằng nhìn thấy tôi em sẽ vui vẻ, nhưng không hề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-benh-nay-co-ten-la-yeu-em/2580289/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.