Đôi ngươi đen láy của Lạc Vô Song tỏa ra hàng ngàn ánh sáng lấp lánh, cái mũi nhỏ khịt khịtvài cái, chỉ thiếu mỗi việc nước miếng chảy ào ra nữa thôi là đủ tất cảbiểu cảm kích động khi cô nhìn thấy bàn ăn thơm phức ở trước mắt kia.Nhanh chóng chạy xuống lầu, Lạc Vô Song ậm ừ một hồi mới đỏ mặt nhìnDiễm Kì
” Anh xuống đây đi “
Người ta là chủ nhà còn chưa ăn, thì làm sao cô có thể động đũa trước được cơ chứ? Như vậy là thất lễ a
Như nhận ra được sự lúng túng của cô, anh cười. Chỉ là nụ cười nhẹ nhànglướt qua thôi cũng khiến Lạc Vô Song ngẩn người. Chỉ là một nụ cườithôi, nhưng sao Lạc Vô Song cảm thấy tim mình như lỗi một nhịp. Diễm Kìthỏa mãn nhìn biểu cảm ngu ngơ trên khuôn mặt cô, anh sải bước xuốnglầu.
Khi Diễm Kì đến gần, Lạc Vô Song liền cảm thấy hôm naymình đúng là điên rồi, tại sao mỗi bước chân của anh đến gần trái tim cô lại tăng tốc chứ?
” Ăn thôi”
Diễm Kì hơi nghiêngđầu, mái tóc ngắn hơi rũ xuống. Anh cảm thấy, thà lo lắng không đâu vềnhững chuyện vẩn vơ, anh nên tìm cách chiếm được trái tim cô thì hơn.Nhìn bộ dáng nước miếng như chảy ra khỏi miệng của cô, anh đắc ý cười.
” Được... ăn”
Ôi... ôi sao cô cảm thấy gò má mình chợt nóng lên như thế này nhỉ? Tráitim đập nhanh thế này nhỉ? Cô nhất định là bị bệnh rồi.
DiễmKì dịu dàng nhìn Lạc Vô Song. Cô chính là trân bảo của hắn, là người phụ nữ đầu tiên và cũng là cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-benh-mang-ten-em/62634/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.