Có một số chuyện một khi đã nói ra rồi thì sẽ bớt đi rất nhiều sự nghi ngờ vừa vụng trộm vừa cẩn thận.
Thời Niệm Niệm đi rửa hoa quả mua hôm qua, đặt vào một cái đĩa đơn giản, cắm một cái nĩa nhỏ lên rồi bưng vào phòng khách, Giang Vọng vẫn còn đang ngồi một chỗ ôm máy tính đọc tài liệu.
“Đây vẫn là lần đầu tiên em nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc này của anh đấy.” Thời Niệm Niệm nói, nâng má nhớ lại thuở trước, “Lúc anh học cấp ba toàn ngủ, bài tập cũng không làm tử tế.”
“Đó là hồi lớp 11.” Giọng Giang Vọng lạnh nhạt.
Cô không hiểu: “Gì cơ?”
Giang Vọng lật tới tờ báo cáo cuối cùng, cầm bút kí tên xuống bên dưới, rồi nghiêng đầu nhìn đĩa hoa quả trong tay Thời Niệm Niệm, há miệng ra.
Cô hiểu ý, xiên một miếng dưa hấu đút cho anh.
Rất ngọt.
Giang Vọng nói: “Hồi lớp 12 anh học tập rất chăm chỉ, không đi muộn, cũng không ngủ trong giờ học, dạng bài tập nào cũng làm, giống như em vậy, cũng rất mệt.”
Thời Niệm Niệm ngẩn người: “Vậy sao?”
“Ừ.” Anh cười, “Không tin thì em hỏi Lưu Quốc Khải đi, lên 12 ông ấy cũng chưa từng mắng anh một lần nào.”
Nhớ tới Lưu Quốc Khải, Thời Niệm Niệm cũng không nhịn được mà mỉm cười, buồn cười rồi nghĩ tới điều gì đó lại không cười nổi nữa.
“Vậy bơi lội thì sao?” Thời Niệm Niệm hỏi, chuyện này đã tồn tại trong lòng cô từ rất lâu rồi.
Cuộc phẫu thuật tai trước đây của Giang Vọng thật ra thực hiện rất thành công, sau đó xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-benh-mang-ten-em-diem-tho-ngu/1819636/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.