Chương trước
Chương sau
["Sự thật sau câu hứa, là hai đứa xa lìa nhau..."]

- -------Thể loại: Cổ đại, cung đấu--------

[Thế giới thứ năm đang tải...]

[Chuẩn bị truyền tống 1... 2... 3... Sẵn sàng!]

Lúc Trương Viễn Hoài đến, hắn đang nằm trên một chiếc giường gỗ, không gian thoang thoảng mùi đàn hương dễ ngửi nhưng đối với thể loại sống độc hại quen mùi khói thuốc lá như hắn thì cảm giác lành mạnh này hơi khiến thân thể bí bách khó chịu.

Hắn theo thói quen sinh tồn ngồi dậy quan sát vị diện mới.

Tổng kết lại bày trí xung quanh khá xịn xò nhưng... tất cả đều mang phong cách cổ đại.

Ngay khi nhận ra điểm này, tức thì Trương Viễn Hoài yêu cầu tiếp nhận kí ức, thầm nghĩ đừng có là thế giới cung đấu nội chiến gì đó, bởi vì đối với thể loại hoàng đế là số 1 này, nếu không phải là người cầm đầu, hắn sẽ không nhịn được mà tạo phản mất.



Tiếp thu kí ức xong, hắn nhất thời không biết làm ra vẻ mặt gì.

Cmn thế mà là cung đấu thật!

Nguyên chủ tên Tiêu Quân - Ngụy vương của Hoành Lạc quốc, đồng thời là một phế thái tử. Hắn là trưởng tử của tiên hoàng và thái hậu, từ lúc sinh ra đã có tư chất bất phàm, học gì cũng thông tuệ hơn người, lớn lên chẳng những anh dũng thiện chiến mà vẻ ngoài cũng anh tuấn tiêu sái khiến bao nhiêu thiếu nữ lẫn thiếu nam tương tư. Cuộc đời hắn luôn thuận lợi suông sẻ, vốn dĩ là người thừa kế không ai dị nghị cho đến năm năm trước thống lĩnh binh lính thảo phạt Kinh Tiên.

Nói đến Kinh Tiên, đó là một quốc gia nhỏ mang đậm sắc thái cổ tộc, người sống ở đó chủ yếu là tộc nhân Xích Nguyệt. Họ nổi tiếng nhất với cổ trùng, vu thuật và hàng loạt thứ được cho là "tà đạo" khiến người ta phải kiêng dè, mỗi khi nhắc đến đều không nhịn được hạ thấp giọng nghị luận. Ngoài ra nơi đó còn tập trung nhiều quặng kim loại quý giá và sinh vật phong phú.

Nghìn năm trước hai bên đã không ngừng để lộ ý đồ lâm le nhau, nguyên nhân chủ yếu là vì Kinh Tiên trù phú nhưng đất đai không nhiều, luôn muốn mở rộng lãnh thổ xuống phía nam bọn họ. Còn Hoành Lạc là đại quốc, tuy rất lâu về trước tổ tiên rất thông thảo cổ thuật nhưng đến hiện tại bí truyền đã thất lạc, tóm lại họ không chỉ có bất an đối với sự huyền bí của tộc nhân Xích Nguyệt mà còn thèm thuồng tài nguyên của Kinh Tiên quốc.

Từ những nguyên nhân rất chi là "thiết thực" và "có lí lẽ" trên, chuyện đánh nhau giữa hai quốc gia trong tương lai là không thể tránh khỏi. Tuy nhiên đỉnh cao xung đột dẫn đến cuộc chiến một mất một còn như năm năm trước phải nói đến ngày trong cung loạn lên vì thị vệ của công chúa hòa thân xuất hiện với bộ dạng thân tàn ma dại.

Chủ nhân của thị vệ đó là công chúa An Lạc - Tiêu Hiền, gả sang Kinh Tiên hòa thân đến thời điểm bấy giờ đã được ba năm. Công chúa ở nơi đất khách quê người biết được âm mưu của nữ nhân Xích Nguyệt liền bất chấp mạng sống để thị vệ của mình về Hoành Lạc báo tin:

"Thục phi đang sử dùng tà thuật."

Thục phi cũng giống như Tiêu Hiền, là công chúa hòa thân. Nàng còn trẻ trung, nhưng không thoát khỏi số phận của một công chúa - bị bắt gả đi. Nàng đến Hoành Lạc, không mang sứ mệnh tốt đẹp như ý nghĩa của nó. Nàng trong hậu cung âm thầm dùng tà thuật để li gián quần thần và đã lấy mạng của hai hoàng tử để gây nên nội chiến giữa hai gia tộc lớn nhất.

Bí mật này vừa lộ ra, hoàng cung bùng nổ. Phẫn nộ và tham vọng cùng lúc được thắp lên, Hoành Lạc nhân thời cơ xâm lược Kinh Tiên.

Năm đó Tiêu Quân vẫn còn là thái tử, nhận mệnh thống lĩnh tam quân đến biên giới thảo phạt Kinh Tiên. Đối đầu với kẻ địch nhiều mưu sâu kế hiểm, hắn cũng chẳng chút lung lay thoái chí, chẳng những nhiều lần điệu nghệ phá giải âm mưu của họ, còn đánh úp khiến họ trở tay không kịp biết bao nhiêu vẻ vang, hắn giữ phong độ một đường đánh tới khiến Kinh Tiên không thể không bất lực sai sứ xin hòa đàm.

Thư nghị hòa dâng lên, ngoài hàng loạt kì trân dị bảo và tài nguyên quý hiếm đáng chú ý ra, thứ khiến người ta bàn tán nhiều nhất chính là thái tử Từ Thụy Y.

Thái tử là con tin!



Thái tử, ha, nực cười. Mang danh thái tử, nhưng y chỉ mới được sắc phong không tới một tháng. Rõ ràng là một kẻ thế mạng đáng thương.

Từ Thụy Y là một người có vẻ ngoài xinh đẹp, khác với bộ dạng phong vân của Tiêu Quân, y mang khí chất nhu thuận ôn hòa, sau khi nhất kiến chung tình rồi một mực đeo bám Tiêu Quân còn lộ ra sức quyến rũ phong trần như hồ ly chuyển thế. Y - chính là khởi đầu của mọi biến cố trong cuộc đời Tiêu Quân.

Hành động của Từ Thụy Y không phải là chuyện mà một thái tử, không đúng, phải nói không phải là chuyện mà một thần tử biết trung quân ái quốc hay mang sứ mệnh to lớn kiến quốc, một lòng thương dân làm. Y như thiêu thân lao đầu vào lửa, chỉ mỗi Tiêu Quân khiến y lưu tâm.

Lúc đầu y liên tục tiếp cận Tiêu Quân để lộ ý đồ bất chính, tất nhiên đã khiến biết bao người nghi kị. Nhưng không ai ngờ tới, y thật lòng.

Chân tình.

Y vậy mà thực sự yêu Tiêu Quân, ngay từ lần gặp đầu tiên đã yêu hắn. Yêu đến nổi không màng thế sự, yêu đến nổi bỏ mặc quốc gia, sứ mệnh gì đó đều không có trong kế hoạch của y. Y một lòng cầu tình cảm của hắn, ngay cả bí mật canh phòng và yếu điểm của Kinh Tiên đều nói ra, thẳng thắng đến mức Tiêu Quân lần đầu không biết đối mặt như thế nào.

Năm đó nhờ Từ Thụy Y mà Kinh Tiên không còn cần mỗi năm đều phải tiến cống nữa, vì quốc gia của họ trở thành thuộc địa.

Cuối cùng dưới sự tấn công không ngừng của Từ Thụy Y, Tiêu Quân cũng rơi vào con đường không lối thoát. Nhưng tình yêu của hai người, định sẵn là có nhiều trắc trở.

Vì muốn hôn nhân được chấp thuận, Tiêu Quân tự nguyện bị phế chức vị thái tử, trở thành một vương gia nhàn hạ. Còn Từ Thụy Y sau khi bán nước, hằng ngày đều phải đối mặt với sự ám sát và nguyền rủa của tộc nhân Xích Nguyệt, để rồi cơ thể không biết từ bao giờ mắc phải bệnh lạ.

Tiêu Quân bất chấp mọi rào cản và cấm đoán của người khác, một lòng muốn kết hôn với Từ Thụy Y.

Từ Thụy Y thân mang nguyền rủa vẫn không thoái chí, nhất quyết gả cho Tiêu Quân.

Một người mê muội đến mụ mị đầu óc khiến thần dân và hoàng tộc thất vọng, một kẻ mang tội bán nước cầu vinh, dùng sắc đổi quyền không biết liêm sĩ...



Đôi bích nhân bị người đời trù dập...

Bỏ ngoài não mọi mắng chửi của thần dân các nơi, thứ Trương Viễn Hoài chú ý nhất chính là chuyện Từ Thụy Y vậy mà trùng hợp là anh Vĩnh Thương!!! Bọn họ đã bái đường rồi ah~

Mặc dù cmn anh Vĩnh Thương của hắn chỉ là nam thiếp...

Tuy Trương Viễn Hoài khá căm phẫn nhưng vẫn quyết định tạm gác nó qua một bên, trước tiên phải đi tìm chồng yêu cái đã~

Nơi ở của Từ Thụy Y là một biệt viện thanh tĩnh được gọi là Lạc viện cách phòng hắn không xa, chạy vội một cái đã tới nơi. Mặc dù chỗ đó có chút hẻo lánh và trầm lặng, nhưng vì có bóng dáng của y, trong mắt Trương Viễn Hoài liền biến thành bồng lai tiên cảnh không phải nơi bọn phàm nhân tục tử có thể tùy tiện lui tới.

Tiêu Quân đĩnh đạc từ tốn, giờ khắc này một thân nóng vội đến phòng Từ Thụy Y.

- ---------------

Ngũy Nhiên: Có một lưu ý nhỏ là độc giả sẽ bắt gặp những từ ngữ không phù hợp thời đại khi Trương Viễn Hoài ở những vị diện cổ xưa, huyền huyễn do bé nó vốn là người hiện đại, vì vậy không tránh khỏi đôi khi cách tự xưng (chủ yếu là do độc thoại nội tâm) sẽ hơi loạn. Sự thay đổi đột ngột của các đại từ nhân xưng có lẽ sẽ khiến người đọc khó chịu hoặc khó hiểu, tui ở đây để nói rằng tui không viết nhầm và mong mọi người đọc với tâm lí thoải mái nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.