Lão già lui về hệ thống điều khiển đằng xa, bắt đầu kích hoạt các nút lệnh. Theo sau tiếng AI nhận lệnh là hàng loạt máy móc với đầu nhọn như kim tiêm cùng lúc cắm vào người Trương Viễn Hoài trong khi hắn đang ở trạng thái tỉnh táo. 
Ngay sau đó, tiếng hét thảm thiết của hắn vang lên không dứt. 
"Đau lắm hả?" Bỗng nhiên giọng nói vô tư mang ngữ điệu lạnh nhạt vang lên, Niệm Ái thờ ơ hỏi. 
Đáp lại nó chỉ có tiếng la thất thanh của Trương Viễn Hoài. 
"Có muốn em ra giúp không nè?~" Nó giả bộ ngây thơ. 
Được đề xuất giúp đỡ, thế mà không ngờ Trương Viễn Hoài lại từ chối. Hắn đau đến phát quạu: "Mày ra đây giúp được mẹ gì?" 
Khắp nơi trong phòng thí nghiệm đều được bố trí camera và tia điện, chỉ cần phát hiện vật thể lạ liền hủy diệt ngay. Từ lúc tỉnh dậy hắn đã phát hiện ra rồi. 
Niệm Ái tỏ ra tiếc nuối: "Vậy em kể chuyện cho anh nghe." 
"Con c*c!" Hắn cục súc đáp. 
Thấy Trương Viễn Hoài bị ghim thành con nhím mà nó vẫn có tâm tình nói chuyện phiếm, còn bày đặt tố cáo: "Anh dạy hư trẻ nhỏ!" 
Mày là thứ quỷ ôn gì chứ có phải người *éo đâu? Hắn đau tới mức dùng tinh thần thể nói cũng không ra hơi. 
"Đại...Lợi đâu rồi?" 
Niệm Ái liếc con mèo nhỏ ngồi đực một góc bất động rồi nói: "Còn 22 giờ nữa mới xài được." 
Trương Viễn Hoài tuyệt vọng muốn chết, không lâu sau liền ngất đi. 
Lúc hắn đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ba-hoan-luong/2081639/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.