Khi ba Thời tới đón, trông thấy sắc mặt hơi lạ của con gái thì cũng không dám nói thêm gì. Nhưng ông lại vừa lái xe vừa nhìn sang Thời Nguyệt, giọng điệu rất nhỏ nhẹ và cẩn thận: "Nguyệt Nguyệt, dù thi tốt hay không cũng đừng buồn nhé, cũng không cần thấy gánh nặng tâm lý gì. À và cũng đừng làm gì ngu ngốc đó."
Thời Nguyệt lúc này mới sực tỉnh, nghe thấy lời của ba mình thì cong mắt cười: "Con không phải đang lo về thành tích thi cử đâu ạ. Con đang nghĩ về chuyện hè này nên làm gì đây nè."
Tuy cô không phải thích Hướng Húc Dương theo kiểu trai gái nhưng tình bạn từ nhỏ đến lớn vẫn còn đó. Khi trông thấy gương mặt buồn bã của Hướng Húc Dương, cô hơi lo.
Nhưng những điều này cô lại không thể nói với ba Thời được, nên đành tìm đại cái cớ cho qua.
Mắt thường cũng trông thấy ba Thời vừa thở dài nhẹ nhõm, ông nói: "Nghỉ hè muốn chơi thế nào cũng được. Nếu con muốn du lịch với bạn mà cần bao nhiêu tiền thì nói ba nhé."
Thời Nguyệt cười ngọt ngào: "Cám ơn ba."
Ba Thời đã yên tâm hơn, thấy tâm trạng Thời Nguyệt tốt hơn thì nói: "Ban nãy còn mặt mày ủ ê mà giờ đã vui vẻ như vậy rồi sao?"
Thời Nguyệt giấu thật kỹ tâm tình của mình, thần bí đáp: "Bời vì con phải làm một việc, nhưng con không nói ba nghe đâu."
Ba Thời cười: "Con còn có bí mật với ba cơ đấy?"
Thời Nguyệt cong môi nói: "Nếu thành công thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-anh-trang/3486529/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.