Ra chơi, Kỷ Khê Bạch và Hướng Húc Dương cùng đi chơi bóng rổ.
Hai người gần như nhìn chằm chằm đối phương như kẻ địch, đừng nói có chiến lược gì, hay tinh thần đồng đội gì đó, chỉ còn nhằm vào nhau.
"Kỷ Khê Bạch, phòng thủ!"
"Hướng Húc Dương, truyền bóng cho tao."
"..."
"Hai người tụi bây đang làm gì?"
Rất nhanh, đồng đội hai bên đã bắt đầu khó chịu, trận bóng rổ này bắt buộc phải kết thúc trước thời gian.
Hai người không ai phản ứng ai, cùng đi đến khu nghỉ ngơi uống nước.
Kỷ Khê Bạch cố ý làm trò trước mặt Hướng Húc Dương, cậu lấy đồng hồ ra. Trong tức khắc, vẻ mặt Hướng Húc Dương thật sự thay đổi.
"Chưa từng thấy qua mày đeo chiếc đồng hồ này nhỉ." Cậu ta bóng gió hỏi.
Kỷ Khê Bạch khẽ nhếch môi, giọng điệu tự đắc: "Quà sinh nhật Thời Nguyệt tặng tao."
Hướng Húc Dương tức đến cắn răng, nhịn không được nói lời công kích: "Mấy này có gì đâu, tao chơi với Nguyệt Nguyệt từ bé đến lớn. Nguyệt không biết đã tặng tao bao nhiêu món quà nữa kìa, một chiếc đồng mà thôi."
Chỉ là khi nói những điều này, đến cả cậu ta cũng không biết mình đang phản bác Kỷ Khê Bạch hay đang tự an ủi bản thân.
Mắt Kỷ Khê Bạch tối lại, khoảng thời gian quen biết là thứ duy nhất cậu không thể thắng. Hướng Húc Dương từ nhỏ đã quen biết Thời Nguyệt, hai người họ hiểu nhau tất nhiên nhiều hơn cậu.
Hướng Húc Dương liếc Kỷ Khê Bạch một cái, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-anh-trang/3486519/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.