Thời Nguyệt vốn tưởng Kỷ Khê Bạch nói giỡn, nhưng đúng vào sáng thứ hai, Kỷ Khê Bạch thật sự đã chạy xe đạp tới tìm cô.
"Ngẩn người gì đấy, đi thôi." Kỷ Khê Bạch chạy xe đạp ra khỏi cổng khu nhà trước.
Thời Nguyệt chạy xe đạp theo phía sau, trong lòng hơi lộn xộn.
Thật ra cô cảm thấy mình có vấn đề rất lớn, rõ ràng người quấn lấy Kỷ Khê Bạch đòi đi học chung là cô, vậy mà giờ cô lại là người thay đổi.
Nhưng mỗi lần nghĩ lại những lời đồn đó, đầu cô lại đau hết cả lên.
"Dì đi công tác nữa à? Vậy bữa sáng của cậu tính sao?" Thời Nguyệt chạy xe theo sau hỏi.
Kỷ Khê Bạch hơi nghiêng mắt: "Có bánh mì và sữa bò."
Thời Nguyệt à một tiếng, hỏi thêm: "Thế bữa trưa thì sao? Qua tiệm nhà tớ ăn cơm không?"
Kỷ Khê Bạch vừa định nói nhà mình có mời bảo mẫu làm cơm, vốn không cần phải lo. Nhưng khi nghe được nửa câu sau của Thời Nguyệt, lời nói đến bên miệng của cậu chợt sửa thành: "Vậy có phiền đến chú dì không."
"Không đâu không đâu, ba mẹ tớ cứ muốn mời cậu ăn cơm suốt mà. Dù sao thì cậu vẫn luôn giúp tớ học tốt, nên ba mẹ tớ muốn cám ơn cậu." Thời Nguyệt nói cũng không phải nói dối, đương nhiên trong lời nói cũng có một phần là thể hiện ý xin lỗi.
Sao thì chuyện mà trong lòng cô có suy nghĩ muốn giữ khoảng cách với Kỷ Khê Bạch cũng là sự thật, nên đang khá là áy náy đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-anh-trang/3486513/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.