Lúc chạng vạng tối, Thời Nguyệt mới từ nhà Kỷ Khê Bạch về, lời đề nghị cô ở lại ăn cơm tối của Lâm Tư Nhàn cũng bị cô từ chối, cô thật sự cảm thấy rất ngại.
Không ngờ rằng vừa về tới quán thì bắt gặp Hướng Húc Dương.
"Tao tìm mày cả ngày hôm nay, sao về mà không rep Wechat tao?"
Lúc này, Thời Nguyệt mới lấy điện thoại từ trong túi xách ra, cô khởi động lại chiếc điện thoại mà cả ngày nay không sử dụng, vậy nên cũng chẳng biết Hướng Húc Dương có nhắn.
"Tao bận học thêm ở nhà Kỷ Khê Bạch cả ngày." Thời Nguyệt cất điện thoại, mỉm cười nói: "Mày không biết Kỷ Khê Bạch giỏi như nào đâu, mấy đề mà giáo viên giảng bao nhiêu tao cũng không hiểu ấy, thì chỉ cần cậu ấy giảng một lần là tao hiểu liền!"
Trong lòng Hướng Húc Dương hơi không thoải mái, nhếch môi hừ một tiếng: "Mày chỉ giỏi khen lố."
Thời Nguyện lập tức phản bác: "Ai mà khen lố đâu, cứ chờ xem, chắc chắn tao sẽ tiến bộ rất nhiều trong kỳ kiểm tra tháng tới!"
Nói xong, cô bổ sung thêm: "Không thèm nghe mày xàm xí nữa, tao đi vô quán." Sau đó cô đi vào quán thịt nướng Hoả Tướng Quân.
Hướng Húc Dương nhìn theo bóng lưng Thời Nguyệt, rồi buồn bã đi mất.
Thời Nguyệt đi thẳng đến khu vực bếp, lúc này là thời điểm quán đông khách, cô cũng rảnh nên định phụ giúp chút.
Mẹ Thời thấy cô định phụ thì ngăn cản: "Con vào đây làm gì, hôm nay học thêm ổn không? Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-anh-trang/3486510/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.