Cuối tuần, Thời Nguyệt sáng sớm đã đeo cặp trên lưng bước ra cửa. May thay, nhà Kỷ Khê Bạch cách nhà cô không xa lắm.
Tuy cùng một khu nhà, nhưng nhà cô được xây dựng từ sớm, tổng cộng chỉ có sáu lầu và không có thang máy. Còn nhà Kỷ Khê Bạch thì mới được xây, quy mô xa hoa và trình độ không giống nhà cô.
Thế nên khi Thời Nguyệt đi thang máy lên lầu thì hoảng hốt tưởng rằng mình đang ở một khu nhà khác.
Cô ấn chuông cửa, nhưng không ngờ người mở cửa là Lâm Tư Nhàn.
"Là Nguyệt Nguyệt à, mau vào thôi con!"
Thời Nguyệt sửng sốt vài giây mới hoàn hồn: "Chào dì ạ!"
Cô nháy mắt đỏ mặt, ấp úng nói: "Con... Con đến tìm Kỷ Khê Bạch kèm cặp ạ."
Lâm Tư Nhàn cười tủm tỉm và nghiêng người sang một bên để Thời Nguyệt đi vào, sẵn để dép lê ở trước mặt cô: "Dì phải ra ngoài mua đồ ăn. Con đến học thì giữa trưa ở lại ăn cơm với mẹ con dì nhé, dì sẽ chuẩn bị phần ăn cho con."
"Không cần không cần." Thời Nguyệt vội vàng xua tay: "Nhà con ở gần đây thôi ạ, không xa."
"Đừng khách sáo với dì, nghe nói mấy hôm trước Khê Bạch tới quán nhà con ăn cơm, dì cũng ngại lắm chớ bộ." Lâm Tư Nhàn không cho Thời Nguyệt có cơ hội từ chối, lấy bóp tiền chuẩn bị ra cửa.
Chẳng qua trước khi đi còn không quên la lên: "Khê Bạch, Nguyệt Nguyệt tới, con tiếp con bé cho đàng hoàng đó."
Thời Nguyệt chưa kịp nói gì cửa lớn đã đóng lại, cô chớp chớp mắt hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-anh-trang/217700/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.