Khi bảng xếp hạng thành tích tháng lộ diện, Kỷ Khê Bạch vượt qua người vốn xếp hạng nhất xuống, trở thành người xếp hạng nhất mới. Trong lúc nhất thời cậu cũng trở thành chủ đề bàn tán xôn xao nhất trường Trung học số 1 Ninh Thành.
Thời Nguyệt nhìn rất nhiều người bu lại trước bàn học và ngoài cửa sổ, lông mày ngày càng nhăn chặt.
Trước kia muốn ngồi cùng bàn với Kỷ Khê Bạch là do cậu đẹp trai, ai ngờ bây giờ lại biến thành một đống hỗn độn.
Tan học, hai người cùng về nhà.
"Hay mai tớ nói với giáo viên chuyển chỗ nhé." Thời Nguyệt nhấp môi nói: "Dạo này tan học mà tớ ra khỏi chỗ thì tới lúc về đừng mơ được vô lại. Nếu không ra khỏi chỗ thì sẽ bị bu đông đến mức không làm được gì."
Nghe vậy, Kỷ Khê Bạch cau mày: "Cậu cảm thấy rất không tiện?"
Thời Nguyệt gật đầu, chuyện này không chỉ không tiện, mà còn tạo nên một đống lằng nhằng.
Thậm chí, có đôi khi cô còn nhận thấy ánh mắt lạnh băng của các học sinh nữ khác bắn về phía cô, điều đó có ý gì thì quá rõ ràng rồi.
Kỷ Khê Bạch cười một tiếng: "Nói không chừng mai họ sẽ không đến nữa."
Thời Nguyệt không nói chuyện, vì cô vốn không tin.
Hôm sau, Thời Nguyệt còn đang rối rắm không biết có nên nói chuyện chuyển chỗ với chủ nhiệm không, thì cô phát hiện hình như không có bất kỳ ai vây quanh trước bàn cô cả. Ngay cả người ngắm Kỷ Khê Bạch phía ngoài cửa sổ cũng giảm bớt rất nhiều.
Cô không thấy Kỷ Khê Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-anh-trang/217698/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.